Thập Nhất Nương hoàn toàn không biết tâm tư của Từ Lệnh Nghi.
Qua mùng hai tháng hai, đầu tiên là gọi Thường Cửu Hà tới hỏi chuyệntrong điền trang, lại gọi Vạn Nghĩa Tông hỏi chuyện trong vườn cây ănquả.
Nói xong chuyện chính sự, Vạn Nghĩa Tông nói: “Giang Bỉnh Chính đicửa hàng khác làm chưởng quỹ rồi, hai người Lưu Nguyên Thụy lại phảithường xuyên ở Hỉ Phô bận rộn hỗ trợ. Nô tài ở trong vườn cây ăn quả, ngoài vụ mùa thu hoạch dưa và trái cây có phần bận rộn ra thì ngàythường cũng không có chuyện gì. Nếu phu nhân coi trọng, không bằng đểNhị Lộ nhà nô tài giúp người đi trông nom biệt viện.”
Thập Nhất Nương chính là lo nghĩ chuyện này.
Của hồi môn là hai tòa nhà đều có chút cũ kỹ, cộng thêm không cóchiếu cố, ngày càng xuống cấp. Mùa đông năm ngoái chẳng qua chỉ là mộttrận tuyết không lớn không nhỏ rơi xuống, thế mà nóc nhà đông sươngphòng đã sụp xuống.
“Chuyện này mấy ngày nữa rồi hãy nói.” Nàng cười cho Vạn Nghĩa Tônglui xuống, đợi Từ Lệnh Nghi trở lại cùng hắn thương lượng: “......Muốn đem hai tòa nhà của hồi môn bảo Bạch tổng quản giúp đỡ bán, đemtiền gom lại mua một tòa nhà khác tốt hơn một chút.”
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một chút: “Bên ngõ Kim Ngư cũng không tệ lắm.Ngõ hẽm vừa rộng vừa thoáng mát, chỗ ấy cũng yên tĩnh. Ta xem, khôngbằng đem một chỗ khác bán, còn tòa nhà bên ngõ Kim ngư tu sửa tốt mộtchút, so với mua tòa nhà mới khác có lời hơn.”
Nàng bây giờ là Từ La thị, coi như là muốn đến ở biệt viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568121/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.