Edit: Tiểu NgạnBeta: Hạ
Đến cuối tháng tám, Bạch tổng quản bên kia có tin tức tới đây.
“…Dương gia kia kể từ khi đưa nữ nhi đến phủ Kiến Ninh hầu, lại xâythêm năm phòng ngói, thêm năm mươi mẫu ruộng, mua một đứa nha hoàn, mờihai trưởng quản khéo léo. Con trai duy nhất đưa đến Tư Kế (trường tư) đi học. Hai năm trước Dương phụ còn làm bảo vệ trưởng, cuộc sống trong nhà cũng trải qua phát đạt.”
Thập Nhất Nương gật đầu để cho Hổ Phách đi nói với Dương thị.
Dương thị dập đầu cám ơn Thập Nhất Nương, chưa đến mấy ngày làm mộtchiếc váy lụa Tương Giang màu xanh nhạt, chân váy thêu tám bông hoa maitrắng: “…Mong phu nhân nhận lấy tấm lòng cảm kích của nô tỳ.”
Sắc mặt Dương thị tái nhợt, thần sắc mệt mỏi, vừa nhìn đã biết là thức đêm.
Thập Nhất Nương cười bảo Hổ Phách nhận lấy.
Văn di nương ở một bên mỉm cười không nói.
Qua vài ngày nữa, Dương thị lại tặng hai đôi hài, hai chiếc khăn tay.
Thập Nhất Nương vẫn như cũ cười nhận lấy, mặc dù không nhìn thấy Thập Nhất Nương dùng, nhưng Dương thị dần dần cùng Thập Nhất Nương có chútquan hệ.
“Noãn phòng bên kia, hoa cúc tím, mẫu đơn xanh, cúc thập trượng thùyliêm, cúc ngọc hồ xuân(**) đều nở rồi.” Lúc buổi sáng đi thỉnh an ThậpNhất Nương nhìn thấy Lục Vân hoay loay với chậu hoa nguyệt quế màu vàngnhạt đặt trên bệ cửa sổ trong phòng Thập Nhất Nương, Dương thị cẩn thậnthử dò xét, “Phu nhân, có cần nô tỳ đi noãn phòng giúp phu nhân mang mấy chậu hoa tới đặt trên bệ cửa sổ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568114/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.