“Nàng lần đầu tiên đến bi tháp sao?” Đột nhiên có nam nhân ởsau lưng nàng hỏi.
Không nghe được động tĩnh của đám người Tống ma ma, bỗngnhiên Thập Nhất Nương giật mình, đột nhiên xoay người, đã lui về phía sau ba, bốnbước.
“Ngài dọa người, hù chết người khác mà.” Nàng nhìn Từ LệnhNghi mặc cẩm y màu xanh ngọc xen hoa văn sắc tím đậm, thở ra thật dài. “Sao Hầugia bước đi giống như mèo vậy.” Lại nhìn bốn phía xung quanh, đã không thấybóng dáng gã sai vặt, Tống ma ma cùng Hổ Phách đứng ở bên cạnh rừng trúc phíaxa xa.
Có lẽ thấy người tới là Từ Lệnh Nghi, cho nên không có lêntiếng sao?
“Hầu gia đến đây lúc nào?”
Từ Lệnh Nghi nhìn bộ dáng sợ hãi của nàng, có chút không giảithích được. Ngạc nhiên nói: “Ở trong chùa này cũng không có người khác….”
Thập Nhất Nương sẵng giọng: “Chính là bởi vì không có ngườikhác, chợt có giọng nói của nam tử, có thể nào không khiến cho người ta hoảng sợhay sao.
Từ Lệnh Nghi cười cười áy náy.
Liễu Đồng Tri đến muốn cáo từ mà càng nói càng không ngừng, thế chonên so với thời gian hắn dự định chậm chút ít. Vội vã chạy tới, xa xa đã nhìnthấy Thập Nhất Nương đứng ở trước bia đá quan sát chữ trên tấm bia đá, thỉnhthoảng còn duỗi ngón tay ra khoa tay múa chân hai cái.
Thấy bộ dáng chăm chú của Thập Nhất Nương, hắn cố ý bảo đámngười Tống ma ma không nên quấy rầy, rón rén đi qua đây.
Lúc này đang là xế chiều mùa thu, ánh nắng chiếu lên chiếclược thủy ngọc cài ở giữa mái tóc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568112/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.