Khóe miệng Dương thị chứa một tia lãnh ý.
Kiều Liên Phòng bắt được cơ hội sẽ phải chê cười nàng một phen, nàngcũng biết, nói càng nhiều, cơ hội sai càng nhiều. Nhưng trăm triệu không nghĩ tới nàng ta lại sẽ nói ra là để cho Kiến Trữ Hầu phu nhân gặpnàng, cái này đâu phải là công kích nàng, đây rõ ràng là đang khiêukhích quyền uy củaThập Nhất Nương.
Đợi lâu như vậy, hôm nay rốt cục bắt được nhược điểm của Kiều LiênPhòng, không ở trước mặt Thập Nhất Nương nói vài câu, Kiều Liên Phòngthật đúng là coi mình là mèo bệnh đây!
Nàng thở dài, vừa định tiến lên một bước nói chuyện, bên tai bỗngtruyền đến giọng nói không nhanh không chậm lại hơi nghiêm nghị củaThập Nhất Nương: “Kiều di nương, mặc dù Dương di nương xuất thân là Kiến Trữ hầu Dương thị, cũng là thiếp thất của Hầu gia. Theo như Lễ, thiếpthất là không thể ở chính sảnh chiêu đãi có cáo mệnh Hầu phu nhân. Kiều di nương xuất thân là Trình Quốc công phủ, chẳng lẽ không biết đạo lýnày?”
Vẻ mặt Thập Nhất Nương bình tĩnh, nói được từng câu từng chữ sắc bén, mà khi nàng gả vào Từ gia đến giờ chưa từng có. Mấy vị di nương đều ngơ ngẩn. Đặc biệt là Kiều Liên Phòng, trợn mắt hốc mồm, một hồi lâu khôngcó kịp phản ứng. Trong nhà nha hoàn hầu hạ, bà Tử lại càng nín thở ngưng thần, cũng không dám thở mạnh.
Trong lúc nhất thời, trong phòng có thể nghe được tiếng châm rơi.
“Kiều di nương không biết cái đạo lý này sao?” Thập Nhất Nương nhẹ nhàng mà hỏi tới một câu.
Văn di nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568105/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.