Edit: Sakura Hime“Hắn có cái gì không tốt!” Cam Thái phu nhân cười nói, “Một phần basản nghiệp tổ tiên bán của cải lấy tiền mặt đi mua ruộng đất, lên côngđường hai ngày này khiến quỹ công thu vào giảm mạnh, liền bán sạch mộtphần sản nghiệp, đợi đến lúc ở riêng, sản nghiệp tổ tiên của Trung CầnBá phủ chỉ có còn một phần ba. Ta sợ là hắn nửa đêm tỉnh dậy còn vụngtrộm cười cũng nên.”
Thập Nhất Nương xấu hổ.
Cam Thái phu nhân lại nói: “Vụ kiện này có thể kết thúc như vậy, nói cho cùng Lan Đình cũng bở ra không ít công sức.”
Thập Nhất Nương không giải thích được.
“Lan Đình thông minh lanh lợi, tính tình sáng sủa, trượng phu tônkính, mẹ chồng yêu thích, con đầu lòng là con trai, coi như là ở Lươnggia đã đứng vững vững vàng.” Cam Thái phu nhân đem hạt sen đã bóc vỏ để ở trong đĩa nhũ vàng nhỏ đưa cho Thập Nhất Nương, “Ngọt thanh mát lạnh.Muội nếm thử đi.”
Thập Nhất Nương dùng cây tăm xiên một miếng ăn: “Là rất ngọt!”
Cam Thái phu nhân thì tiếp tục lấy đề tài mới vừa rồi: “Cam gia ầm ĩmột hồi như vậy, chỉ có cuộc sống của hai người là bị khổ. Một là TàoNga. Đến lúc đó chỉ sợ đồ cưới đặt mua cũng không đồng đều. Một ngườikhác là Bá Gia. Không khỏi bị cho rằng người vô năng không đức. Bọn họvà Lan Đình dù sao cũng là cùng một mẹ. Lúc này Lan Đình mới cầu chachồng ra mặt, nói chuyện với Đại Lý Tự, đem vụ án này sớm ngày kếtthúc.”
Thập Nhất Nương chỉ quan tâm Tào Nga: “Vậy đồ cưới của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568102/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.