Edit: Sakura HimeBeta: Tiểu TuyềnVăn di nương nghe trong lòng thất kinh.
Thập Nhất Nương đối đãi với người khác luôn luôn ân oán rõ ràng,Dương thị mới vừa vào cửa, cũng không bất kính đối với Thập Nhất Nương...... Nàng cho tới bây giờ không có nghĩ tới phương diện này.
Bây giờ nghe Kiều Liên Phòng vừa nói như thế, lại liên tưởng đến lailịch của Dương thị...... Chẳng lẽ Thập Nhất Nương đem Dương thịgiao cho nàng thật có ý thử nàng hay sao?
Ý niệm hiện lên trong đầu, nàng tâm loạn như ma, đứng ngồi không yên.
“Muội muội nói có đạo lý, ” Văn di nương nói Kiều Liên Phòng cho cólệ, ” Quy củ nhà chúng ta cho dù có lớn, chẳng lẽ có thể lớn hơn CungLí. Do ta không có lĩnh hội được ý tứ của phu nhân.”
Kiều di nương thấy nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, mím môi cười cười, uống một chung trà, liền đứng dậy cáo từ.
Văn di nương rất là buồn khổ, hỏi Thu Hồng: “Chẳng lẽ phu nhân thậtsự là muốn mượn tay của ta để làm khó Dương thị kia hay sao?” Tronggiọng nói rốt cuộc có mấy phân do dự.
“Không thể nào!” Thu Hồng nghe chần chờ nói, “Nếu là phu nhân thậtmuốn mượn tay người nào làm khó Dương thị, tại sao phải đem người giaocho ngài a? Giao cho Kiều di nương chẳng phải tốt hơn! Giờ phút nàyngười kiêng kỵ Dương di nương nhất cũng không phải là chúng ta, mà làKiều di nương.”
Một câu nói thức tỉnh người trong mộng.
“Không sai, không sai ” Văn di nương lau cái trán, “Thiếu chút nữanghe lời Kiều di nương.” Vừa cười thân mật nhéo nhéo gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568099/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.