Chương trước
Chương sau
Edit: Trang Delfosse
Beta: Tiểu TuyềnThập Nhất Nương không đáp lời, cũng không tỏ vẻ gì Lí phu nhân cứ như vậy từ bỏ.
Nàng nhìn Thập Nhất Nương mang theo chút chỉ dẫn nói:” Hầu Gia cùngtuyên đồng tổng binh Phạm Duy Cương phạm đại nhân giao tình tốt. Nghĩlại năm đó, nguyên tuyên đồng tổng binh bị người buộc tội tham ô.
Hoàng Thượng phái Phạm đại nhân tiếp nhậm chức Tuyên Đồng tổng binhcùng người đại lí tự cùng nhau thẩm sát việc này. Lúc ấy mới vừa thayđổi niên hiệu, Tuyên Đồng tổng binh lại là thân thích của thái hậu nương nương, làm việc không khỏi có chút do dự. Phạm đại nhân liền tiến cửLưu đại nhân lúc ấy ở hình bộ nhận chức viên ngoại lang chủ thẩm án này. Kết quả, lưu đại nhân bởi vậy mà được đề bạt làm chính khanh của đại lý tự.” Nói xong, nàng cười liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái, ” Chonên lão gia nhà chúng ta thường nói, làm quan, vận khí là chuyện thứnhất. Nếu lần này có thể điều đi nhận chức Phúc Kiến tổng binh, sẽ đemTễ nhi mang đi qua rèn luyện bản lĩnh một phen, đối với Tễ Nhi nhà chúng ta mà nói, đó là cơ hội khó có được một lần. Phong quan bái hầu, nóikhông chừng chính là bắt đầu từ chỗ này dựng lên.”
Quanh đi quẩn lại, nguyên lai câu cuối cùng này mới được trọng điểm.
Lí phu nhân nói lời này là có dụng ý gì?
Nhờ Từ Lệnh Nghi giúp thông lộ? Từ Lệnh Nghi là một hầu gia nhàn phú ở nhà bị hoàng đế cố kị, có năng lực này sao? Đây là đề cập đến việc điều rời đại tướng trấn thủ biên cương! Dùng lời này nói rõ Lý Tễ chỉ cần có cơ hội có thể một bước lên mây? Nhưng một người có được việc hay không, bảy phần là người phấn đấu, còn có ba phần là cơ duyên!
Trong lòng Thập Nhất Nương suy nghĩ, nhưng vẫn tiếp tục cùng Lí phunhân xã giao:” Nếu như có thể thành, đó chính là chuyện tốt!”
” Phu nhân cũng cho như vậy!” Lí phu nhân nghe trên mặt lộ ra vàiphần vui mừng,” Trong mấy vị tổng binh của Đại Chu này, luận năng lực,luận nhân phẩm, luận kinh nghiệm, không có một ai có thể so cùng lão gia nhà chúng ta. Người khác có thể không biết, nhưng lão gia nhà chúng tanguyên là đại tướng dưới trướng Hầu Gia, Hầu Gia là rõ ràng nhất.” Nàngnói xong, thần sắc tối sầm lại,” Nhưng mấy năm nay quan viên Đại Chu đềhuề, có năng lực, nhân phẩm, kinh nghiệm đều không được chú ý thập phần. Quan trọng hơn vẫn là trong triều đình có nhân mạch mới được. Lão gianhà chúng ta, cái gì đều không khuyết, thiếu chính là nhân mạch trongtriều đình!”
Khi nào thì làm quan không chú ý nhân mạch trong triều đình!
Thập Nhất Nương gật đầu:” Nhân mạch cũng rất trọng yếu.”
Lí phu nhân gật đầu, lại nhìn nhìn xung quanh, thanh âm như muỗi: “Lão gia nhà chúng ta liền cầu Lương các lão.”
Thập Nhất Nương hơi có chút kinh ngạc.
Lí phu nhân che tay áo cười nhẹ.
” Chính là việc này còn không có tin chính xác, nên có chút khó nói.” Thanh âm của nàng hơi cao một chút, “Ta nghĩ, nếu việc này có thểthành, lúc Tễ Nhi nhà chúng ta nghị thân, cũng có thể thêm một phần thểdiện.”
Đó là khẳng định. Lí phu nhân có ý định với Trinh tỷ nhi, Thập NhấtNương là mẫu thân Trinh tỷ nhi, nói lời này có chút không khỏi làm chongười ta sinh ảo giác.
Nàng chính là hơi cười.
Mà Lí phu nhân thấy Thập Nhất Nương không có nói tiếp, trong mắt hiện lên hào quang khác thường, trong lòng cân nhắc: Chẳng lẽ Từ gia đối với Tễ Nhi căn bản không có ý tứ kia? Nếu không phải vậy, vì sao Tễ Nhi từTừ gia trở về tâm tình vẫn vui sướng? Tễ nhi là đứa nhỏ thập phần vữngchắc, tuy trở về cái gì cũng không có nói, nhưng nếu không phải có mấyphân nắm chắc, như thế nào lại như vậy? Lại nói tiếp, Vĩnh Bình Hầu tuycó hai cái đứa con, nhưng trưởng tử từ nhỏ liền do tây tịch tiên sinhgiảng dạy ở nhà khổ học, hiện giờ lại đi Cẩn Tập thư viện đọc sách, rõràng chính là phải tham gia khoa cử. Thứ tử tuy phong thế tử, lại ốmyếu nhiều bệnh, cho dù là đi vào trong quân rèn luyện, cũng chỉ là dạoqua đường. Từ Lệnh Nghi nhập ngũ phát tài, hai lần chinh chiến đại thắng mà về. Không biết có bao nhiêu tướng lãnh đi theo hắn phát đại tài, lại có bao nhiêu tướng lãnh dựa vào hai lần quân công này mà thăng quan……nói lời thật lòng, những tướng lãnh cấp thấp này có thể không biết hoàng đế là ai, nhưng nhắc tới Vĩnh Bình Hầu, mỗi người lại có thể cười tonói vài câu chuyện bịa. Nếu có thể làm con rể Vĩnh Bình Hầu…… Cho dùThập Nhất Nương sinh con trai, cũng là chuyện mười mấy năm sau. Nếu TễNhi còn không có khả năng ở trong quân đứng vững gót chân, thì cũng làthứ bột không gột nên hồ. Không bằng sớm dập tắt hùng tâm, để sống quangày.
Nghĩ lại lúc trước, mình cùng lão gia nhắc tới chuyện cầu thân, lão gia có chút khiếp đảm.
“Tuy là thứ nữ, nhưng Hầu Gia chỉ có một nữ nhi này. Không biết có bao nhiêu người đánh chủ ý……”
Nàng lúc ấy vừa vội vừa giận: “Không thử xem thì sao ngươi biết được? Nói không chừng, tất cả mọi người cùng nghĩ giống ngươi, ngược lại caokhông hợp thấp không thông, tìm không thấy cái thích hợp. Bằng không,như thế nào mỗi lần lễ bộ tuyển phò mã cho công chúa đều làm cho mọingười trợn mắt há hốc mồm.”
Không nghĩ tới, trên đường lại toát ra Thiệu gia……
Nghĩ vậy, Lí phu nhân liền cắn chặt răng.
“Cho nên việc này thành hay không, toàn dựa vào một câu của phu nhân!”
Nàng thấp giọng nói, giọng điệu lộ ra vài phần cầu khẩn.
Thập Nhất Nương ngây người.
Lí phu nhân đã nói: “Nhóm các lão vì chuyện mở biển cấm tranh luậnkhông ngớt. Quan viên Nam Kinh tự nhiên là phản đối, quan viên bắc biêntự nhiên là tán thành. Trần các lão bên kia, là cực kỳ nói khó. Lươngcác lão tuy là cùng ý, nhưng còn phải xem thánh ý như thế nào? Nhưng cóngười mình ở Phúc Kiến, mặc kệ thế cục biến hóa như thế nào, cũng nhanhhơn đợi nghe người khác vỗ. Cũng bởi vì tầng nguyên do này ở bên trong,mà Lương các lão mới đáp ứng chu toàn cho lão gia chúng ta. Nhưng dù sao trần các lão cũng là thủ phụ. Lão gia nhà chúng ta nghe ý tứ Lương cáclão, là nếu có Hầu Gia nói giúp một câu, không, sợ là Hầu Gia chẳng cầnnói một câu, chỉ cần lộ ra ý tứ, là chuyện này có thể thành.” Nói xong,liền cười rộ lên.” Trần các lão hiện giờ chịu địch bốn phía, Hầu Giađứng ở bên cạnh chưa nói qua hắn một câu. Sổ sách này tính như thế nào, Trần các lão vô luận như thế nào đều phải cẩn thận cân nhắc!”
Thập Nhất Nương hoàn toàn hiểu được.
Đuối lý, Lí gia tìm Lương các lão, Lương các lão sợ nhận trách nhiệm, hy vọng Từ Lệnh Nghi có thể biểu lộ thái độ!
Vì cái gì không phải người khác, mà cố tình là Từ Lệnh Nghi?
Nàng nhìn Lí phu nhân ánh mắt hơi híp.
Ngay cả Lí tổng binh biết đi Phúc Kiến bình loạn là một cơ hội, Lương các lão lại càng biết rõ. Cơ hội tốt như vậy, ai không muốn dùng ngườicủa mình. Lí tổng binh có thể cầu đến Lương các lão, tám chín phần mườichính là dùng cờ hiệu Từ Lệnh Nghi, nói không chừng, còn lén nói cùngLương các lão là hai nhà đang nghị thân.
Nhưng Lương các lão là ai? Chuyện như vậy khẳng định trải qua khôngít. Nhưng miệng nói không có bằng chứng, phải chứng minh. Nếu nói cùngTừ Lệnh Nghi có quan hệ, vậy thỉnh Từ Lệnh Nghi ra mặt lên tiếng kêugọi. Cứ như vậy là có thể thử ra thiệt giả. Hắn nếu có tính toán riêng,thì cũng vì điều này mà tính toán tốt một phen. Tăng thêm thể diện choLí tổng binh ở trong mắt Lương các lão.
Lí gia cũng thật luồn cúi!
Lấy kinh nghiệm của Thập Nhất Nương, người như vậy tuy không cần gần gũi, nhưng không thể đắc tội.
” Lí phu nhân nói cái này, ta thập phần không hiểu.” Thập Nhất Nươngđem đia vị của mình ra so sánh miễn cho vị Lí phu nhân này có việc gìlại tìm đến đầu mình, nàng xin lỗi nói,” Hơn nữa Hầu Gia không thích nữquyến trong nhà tham gia những chuyện này……”
Lí phu nhân đương nhiên biết. Nam nhân người nào nguyện ý nữ quyếntrong nhà nữ tham gia việc này. Hai vợ chồng bọn họ cũng là không cóbiện pháp!
“Phu nhân,” Nàng biểu tình thật chân thành,” Ta cũng không hiểu cáinày. Ta chỉ biết lo lắng tiền đồ của Tễ Nhi. Việc này, cũng là do ta lúc cùng lão gia thương lượng chuyện mấy đứa nhỏ nghe lão gia nói.” Ánhmắt nàng chăm chú nhìn Thập Nhất Nương, ám chỉ nàng,” Phu nhân cũng làmmẫu thân, tự nhiên cũng vì tương lai đứa nhỏ tính toán. Hầu Gia biết,chỉ có cao hứng, như thế nào lại trách cứ chứ?”
Lấy hôn sự Trinh tỷ nhi làm lấy cớ sao?
Trong lòng Thập Nhất Nương cười lạnh, lại kìm cơn giận cười nói:” Ta đây liền chiếu theo lời phu nhân nói cho Hầu Gia nghe!”
Lí phu nhân cảm thấy Thập Nhất Nương trả lời rất không ổn, lại nghĩđến biểu hiện vừa rồi nàng nghe chuyện Từ Lệnh Nghi ở Sơn Đông gặp bọncướp, thì do dự một chút, rồi nói nhỏ:” Ta cũng là muốn tốt cho phunhân. Người ta thường nói rất đúng, con rễ là một nửa nhi tử. Phu nhânsau này có cái gì chỉ cần thông báo một câu cho con rể, về sau có việcgì cũng có người thông tri. Đều tiện hơn so với việc chuyện gì đều phânphó quản sự ngoại viện một ít.”
Vị Lí phu nhân này,tài tình thực sự ngang với Tô Tần, Trương Nghi!
Thập Nhất Nương vội không ngừng gật đầu, tiễn Lí phu nhân ra cửa, rồi lập tức sai Hổ Phách:” Đi xem Hầu Gia ở nơi nào?” Sau đó xem như khôngcó việc gì xoay người trở về chỗ thái phu nhân.
“Tặng cái gì vậy không dám tiếp?” Thái phu nhân thừa dịp mấy đứa nhỏđều ở kháng chơi vặn dây thừng, Ngũ phu nhân ở một bên xem đây chính làcơ hội tránh mọi người nhẹ giọng hỏi Thập Nhất Nương.
“Là một lão hổ bằng vàng.” Thập Nhất Nương khoa chân múa tay,” Nghe Hổ Phách nói, là đặc ruột.”
Thái phu nhân cười cười, hiển nhiên hài lòng đối với úng phó của Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương ngồi bên kháng, cùng Ngũ phu nhân xem mấy đứa nhỏ chơi vui. Ngụy Tử mang tang trà ẩm tiến vào.
Mấy đứa nhỏ xuống kháng uống trà ẩm, Ngũ phu nhân cùng Thập Nhất Nương như trước ngồi ở kháng, do tiểu nha hoàn phụng trà.
Ngũ phu nhân bưng chung trà sứ thanh hoa, đột nhiên cười nói: “Trinh tỷ nhi phải nói hôn sự đi?”
Trong lòng Thập Nhất Nương còi báo động vang xa.
Ngũ phu nhân nói cầu thân, nếu cự tuyệt, chỉ sợ làm cho lòng nàngkhông vui, nhưng hai người lại là cúi đầu không thấy ngẩng đầu lên cũngsẽ thấy.
“Đang nói đó!” Thập Nhất Nương cười nói,” Có mấy nhà tốt, Hầu Gia đang sai người đi hỏi thăm từng nhà đâu!”
Ngũ phu nhân cười nói: “Cháu trai của thẩm thẩm nhà mẹ đẻ ta, cùngTrinh tỷ nhi tuổi tương đương, cho ta tới hỏi.” Sau đó đem tình huốngnam phương nói.
Nếu mà nói thân, tự nhiên đều nói lời hay. Tình huống cụ thể rốt cuộc như thế nào Thập Nhất Nương không thể biết, có điều rõ ràng, cháu traithẩm thẩm nhà mẹ đẻ Ngũ phu nhân, có Thiên hộ tập chức.
” Ta trở về thương lượng cùng Hầu Gia.”
Ngũ phu nhân gật đầu, đứng dậy đi chỗ thái phu nhân, hỏi Truân ca nhi:” Triệu tiên sinh lại cho ngươi nghỉ ngơi?”
“Không phải.” Truân ca vội nói,” Tiên sinh cho ta viết mười hai chữ,ta không những vẽ xong rồi, hơn nữa viết tốt. Tiên sinh mới cho ta nghỉmột ngày. Không phải bởi vì sinh nhật ta cho nên mới cho ta nghỉ. Tiênsinh nói, không thể lấy cớ cho mình nghỉ ngơi.”
Ngũ phu nhân nghe xong cười haha:” Hắn mỗi lần gặp đại tiết tiểu tiết đều nghỉ, còn nói không phải tìm cớ!”
” Không phải tìm cớ!” Ngũ phu nhân là trưởng bối, Truân ca không dámbiện bác, mặt đỏ bừng, lúng ta lúng túng nói,” Tiên sinh nói, đó là cócăng có trùng.”
“Xem ra Truân ca chúng ta thực thích Triệu tiên sinh!” Ngũ phu nhân tiếp tục chọc Truân ca.
Suy nghĩ của Thập Nhất Nương lại trôi thật xa, nghĩ Hổ Phách như thế nào còn không có mang tin lại……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.