Edit: Khuê LoạnBeta: Tiểu Tuyền
“Đừng khóc.” Thập Nhất Nương lấy khăn ra lau khóe mắt cho nàng,“Ngươi cũng nói, không sinh được hài tử không nhất định là nguyên nhântừ phía nữ tử đi? Huống chi các ngươi vừa mới thành thân. Cũng có rấtnhiều người thành thân nhiều năm rồi mới sinh hài tử. Ngươi nhìn ta xem, cũng chưa có động tĩnh gì mà.”
Thất Nương nghe xong, thì cầm lấy khăn lau nước mắt: “Ngươi và takhông giống nhau.” Nàng mở miệng nói, “Hầu gia có trai có gái, Chu AnBình lại là độc đinh trong nhà..........” Nàng lại càng thêmbuồn bực.
“Vậy thì ngươi càng không nên chạy đến đây mới phải.” Thập Nhất Nương nghĩ đến nàng là lại cảm thấy thoáng buồn phiền, “Ngươi chạy đi rồi,nếu như Thất tỷ phu trong cơn tức giận thu tiểu thiếp vào trong phòng,chẳng phải lại càng bị tức giận hơn sao?”
Thất Nương ngồi dậy, cắn môi, xoắn chiếc khăn ngồi trầm tư.
Thập Nhất Nương nhân cơ hội này cho nàng một cái bậc thang đi xuống:“Ngươi đến chỗ này của ta ở vài ngày, để cho Thất tỷ phu vội vàng lolắng, chờ đến lúc Thất tỷ phu tới đón ngươi, ngươi nên thật cao hứng trở về cùng hắn là được. Nếu trong lòng không thoải mái, thì nói với hắnmột tiếng, Sơn Đông cũng gần Yên Kinh, đến chỗ của ta giải sầu cũng tốt, đến chỗ Tứ tỷ ở hai ngày cũng được. Đừng làm cho mình khó chịu làđược.”
Thất Nương không lên tiếng, vẻ mặt có chút hòa hoãn.
Thập Nhất Nương cười một tiếng, đang muốn thúc dục nàng mau đi ngủ thì Tống mama trở lại.
“Hầu gia nói ngài nghỉ ngơi ở Bán Nguyệt Phán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568049/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.