Edit: Aquarius87Beta: Tiểu Tuyền“Biểu ca?” Tuệ tỷ nhi nghe kinh ngạc nói, “Biểu ca Trọng Nhiên sao?”
“Chỉ nói là biểu thiếu gia. ” Thập Nhất Nương cười nói: “Không biết có phải là biểu ca Trọng Nhiên mà ngươi nói không.”
“Chắc chắn vậy.” Tuệ tỷ nhi cười nói: “Biểu ca Trọng Nhiên cùng cậuta bọn họ không phải là một phòng, cho nên mới lấy chữ tương xứng. Trong nhà phụ bộc vẫn gọi ‘ biểu thiếu gia ’.”
Thập Nhất Nương mặt mang mỉm cười nghe, nghĩ thừa cơ hội này thăm dòchuyện mặt quạt —— Thiệu Trọng Nhiên là như thế nào biết Tuệ tỷ nhithích bức tranh ngọc trâm hoa dưới ánh trăng? Hắn có biết Tuệ tỷ nhi vẽbức tranh ngọc trâm hoa là đưa cho Trinh tỷ nhi hay không? Nhưng khóemắt nàng liếc về phía Trinh tỷ nhi đang cười nhẹ nhàng đứng ở một bên,lại đem lời ra đến khóe miệng nuốt xuống.
Cần gì để cho Trinh tỷ nhi khắc sâu ấn tượng đối với Thiệu Trọng Nhiên đây?
Ý niệm trong đầu hiện lên, nàng nghe được Tuệ tỷ nhi thấp giọng nói:“Biểu ca Trọng Nhiên tới làm gì? Chẳng lẽ là chuyện mua phòng ốc khôngthuận lợi?”
Thập Nhất Nương cười không có tiếp lời.
Tuệ tỷ nhi lại chủ động nói cùng các nàng: “Cậu của ta bọn họ từ lúcđến trong kinh đều ở tại nhà chúng ta. Nhưng lần này tới quá nhiềungười, mọi người nhét chung một chỗ, tiểu cậu nói không có phương tiện.Nên viết thư trở về, chuẩn bị ở Yên kinh mua một căn viện nhỏ, sau nàycó chuyện gì cũng không cần tới ở nhờ nhà chúng ta. Tháng trước ngoạicông ta phái quản sự đem tiền tới đây, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568044/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.