Editor: Aquarius8713Ồn ào náo động tản đi, chỉ để lại cả viện yên tĩnh.
Thập Nhất Nương thấp giọng dặn dò Tống ma ma mấy câu, do đám ngườiNhạn Dung vây quanh xuyên qua đám nha hoàn đang khom thắt lưng thu thậptàn cuộc, mấy bà tử ra khỏi Điểm Xuân Đường.
Xuân Hạ vừa thay đổi cho nhau, gió đêm thổi tới cảm giác ấm áp chạm vào mặt, hàm chứa mùi hương của trăm hoa.
Nàng không khỏi hít vào một hơi thật sâu.
Đỉnh đầu là bầu trời đầy sao. Rạng rỡ sinh huy vây quanh ở bầu trờiđêm màu xanh đậm, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, làm say lòng người.
Nơi xa có tiếng trống canh truyền đến.
“Phu nhân” Nhạn Dung ân cần nói: “Ngài mệt mỏi một ngày, có chuyện gì chỉ cần phân phó nô tỳ là được. Ngài hay là sớm đi nghỉ ngơi đi.”
Thập Nhất Nương nghĩ đến khách nhân hôm nay, không khỏi có một chút buồn ngủ.
“Khách bên chỗ Hầu gia đều đi chưa?”
“Còn không có.” Nhạn Dung đáp: “Hầu gia cùng Trác đại nhân, Tưởng đại nhân còn đang uống rượu.”
Thập Nhất Nương gật đầu, về trước Thùy Luân Thủy Tạ nghỉ ngơi.
Nửa đêm bị Từ Lệnh Nghi đánh thức.
“Thập Nhất Nương, Mặc Ngôn......” Hai cánh tay của hắn chốngtrên giường mắt nhìn xuống nàng, con ngươi sáng ngời mang theo mấy phânsay rượu đặc biệt tỉnh táo, nói từ cũng có chút hàm hàm hồ hồ: “Sao nàng ngủ giống như đứa bé vậy, ầm ĩ cũng không tỉnh?”
Ầm ĩ không tỉnh? Vậy mình bây giờ đang làm gì đó?
Thập Nhất Nương ở trong lòng oán thầm, một mặt ngồi dậy, một mặt cao giọng phân phó tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568031/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.