Edit: Aquarius8713Lời của Thập Nhất Nương khiến cho Từ Lệnh Nghi có chút kinh ngạc, hắn ngồi dậy.
“Tần di nương là bị bệnh uống loạn thuốc à.” Thập Nhất Nương cũng đitheo hắn ngồi dậy “Ngài hiện tại giáo huấn nàng, Dụ ca cũng biết tâm ýcủa ngài. Ngài cũng đừng đem chuyện nháo lớn. Dù sao, nguyên nhân cũnglà bởi vì Tần di nương lo lắng quá mức cho Dụ ca.”
Từ Lệnh Nghi nghe vậy trầm mặc một hồi, mới thấp giọng nói: “Mấy nămkia, chuyện bên ngoài nhiều, chuyện trong nhà toàn bộ giao cho tỷ tỷcủa nàng. Thân thể nàng ấy không tốt, có đôi khi khó tránh khỏi tinhthần không minh mẫn. Bây giờ nàng chủ trì việc bếp núc rồi, có chút quy củ, vẫn phải lập ra mới tốt.”
Vậy mà không đồng ý à.
Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn, lại nghe hắn ý ở ngoài lời,trong lòng khẽ động nói: “Dụ ca do Tần di nương chăm sóc, vốn là ý tứcủa tỷ tỷ sao?”
Từ Lệnh Nghi dừng một chút mới nói: “Lúc ấy chuyện trong nhà nhiều, tỷ tỷ của náng có chút chiếu cố không đến.”
Giáng tiếp thừa nhận Từ Tự Dụ giao cho Tần di nương chăm sóc là ý tứ của Nguyên Nương.
Thập Nhất Nương nghĩ tới kiến thức của Tần di nương, lại nghĩ tới Nhị phu nhân cùng Từ Tự Dụ dính líu ở giữa như có như không. Nàng khôngnhịn được chứng thực, cười nói: “Ta nghe nói Dụ ca ở bên cạnh Nhị tẩuđược dạy dỗ. Lúc ấy Dụ ca bao nhiêu tuổi?”
Từ Lệnh Nghi không khỏi cau lại chân mày: “Nàng nghe ai nói?”
“Trong phủ các ma ma đều nói như vậy. Còn khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568028/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.