Hổ Phách nói xong chuyện nàng xử trí tiểu nha hoàn: “…… Muốn cho các nàng biết, lời nói của ai định đoạt trong viện này!”
Thập Nhất Nương gật đầu cười, miệng khen ngợi:” Không tồi, không tồi. Phản ứng rất nhanh.”
Hổ Phách nghe xong mặt mày đều sáng lên, nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống: “Phu nhân nói ta phản ứng rất nhanh,lại chưa nói xử trí thích đáng hay không. Phu nhân ……” Muốn nói lạithôi.
Ba ngày không gặp, phải thay đổi cách nhìn a!
“Trước mắt xem, ngươi xử trí cũng thỏađáng.” Thập Nhất Nương chỉ ghế con bên cạnh cho Hổ Phách ngồi xuống, nhẹ giọng chậm rãi nói,” Nhưng ngươi phải nhớ một chút. Giống như gạo,người có hàng trăm dạng. Không có khả năng ai ai cũng trung thành vớichúng ta, cũng không thể mọi người đều kính trọng chúng ta. Ví dụ nhưngười trong viện chúng ta. Nhiều là đại tỷ trước kia lưu lại, các nàngchịu ân huệ đại tỷ, cảm kích đại tỷ. Cho nên mới có những tâm tình mâuthuẫn với chúng ta, đây là chuyện thường tình.”
Hổ Phách gật đầu.
“Đối với những người đó, chúng ta chỉcầu bọn họ thành thật, hoàn thành bổn phận được giao là được. Về phầnkhác, cũng không thể miễn cưỡng cầu. Ngược lại, như các nàng Đông Thanhcùng Tân Cúc, lại không giống với. Các nàng là ta mang vào phủ, là hồimôn của ta, còn là nha đầu quản sự viện này, trừ bỏ thành thật làm tốtviệc, còn phải biết trung thành.”
Hổ Phách nghe, cúi đầu suy nghĩ.
“Chỉ cần các ngươi có năng lực ở bênngười ta phân ưu cho ta, những người đại tỷ lưu lại có thể thành thậtlàm việc, viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567964/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.