“Vẫn là nhảy bách tác tốt!” Thập Nhất Nương nhìn chung quanh: “Đá cầu là trò của trẻ con.”
“Vẫn là đá cầu tốt.” Từ Tự Kiệm cười vẻ mặt như gió xuân:“Nhảy bách tác chỉ tiêu tốn khí lực, chúng ta làm thế nào có thể so sánh khí lực đâu.”
“Đá cầu, nhảy bách tác, thậm chí là xúc cúc, không phải đều là vì tập luyện thân thể sao? Bằng không, chúng ta sao ướt đẫm mồ hôitrong này. Không bằng ngồi ở trong phòng đọc sách cho khỏe.” Thập NhấtNương cười nói: “Nếu không có khác nhau, thì đá cầu hay nhảy bách tácđều giống nhau cả.”
Từ Tự Kiệm lập tức nói: “Theo như lời Tứ thẩm thẩm. Nếu không sao cả thì có gì khác nhau. Ta thấy vẫn là đá cầu đi!”
Hai người ngươi một câu ta một câu biện bạch.
Truân ca vội nói:” Nếu không, ta thay mẫu thân so đá cầu cùng Tam ca đi.” Ra dáng hiểu sự tình: “Mọi người đừng tranh luận!”
Thập Nhất Nương cười rộ lên.
Từ Tự Kiệm lại nói: “Không được, chuyện này phải nói rõràng mới được.” Có xu thế tranh luận cùng Thập Nhất Nương xem đá cầucùng nhảy bách tác cái nào thú vị hơn.
Thập Nhất Nương cũng vui vẻ trêu chọc Từ Tự Kiệm.
Hai người ngươi một câu ta một ý tranh luận.
Truân ca lúc đầu còn lo lắng ở một bên nghe, thấy hai người nói thú vị khuỷu tay chống cằm, ở bên cạnh nghe thật nhập thần, chỉ cóTừ Tự Giới, tiến lên đá Từ Tự Kiệm: “Không được tranh cãi cùng mẫu thâncủa ta, không được tranh cãi cùng mẫu thân của ta……” Từ Tự Kiệm làm saonghĩ đến, bị đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567948/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.