Thái phó tự là chức quan chưởng quản nuôi thả ngựa, thuộc về binh bộquản. Ở Sơn Đông, Hà Nam sáu quận mà nuôi thả ngựa. Có đồng cỏ do ngườicố khai khẩn thành ruộng đất, do binh bộ phụ trách thu thuế hàng năm.Như gặp phải tai họa, thì phải đưa ra để trợ giúp bán ngựa.
Năm nay tuyết lớn, Tế nam, Đông Xương, Khai Phong, Vệ Huy bị thiêntai nghiêm trọng, đất vườn của quan tự thừa sôi nổi thượng kinh cầu trợ.
Con trai độc nhất của Thường trữ công chúa nhận chức lang trung trong binh bộ xa giá ti, phụ trách chưởng quản nghi thức, truyền dịch trạm,nghiên cứu các đề mục. Không thiếu lui tới với vài vị tự thừa. Hắn là mỹ nam tử nổi danh nhất Yến Kinh, đam mê nam phong, không gần nữ sắc. Chỗtiếp đãi hắn tự nhiên là từ thanh lâu chuyển qua tiểu quan lâu. Thườngxuyên qua lại, liền cùng khách hàng thường xuyên của tiểu quan lâu làVương Lang quen biết……
“Từ mùng mười tháng chạp, hai người không biếtlà đi đâu!” Chu phu nhân một mặt nói, một mặt đánh giá thần sắc Thập Nhất Nương.
“Cho nên, Vương lang căn bản không có ở nhà…… Lúc mùng hai, ThậpNương đương nhiên cũng sẽ không thể về nhà mẹ đẻ……” Thập Nhất Nương nghe trợn mắt há hốc mồm. Nghĩ Khương Quế phu nhân đột nhiên trở lại YếnKinh,”…… Chẳng lẽ đây là lý do cho nàng trở lại Yến Kinh sao?”
Chu phu nhân nghe không rõ nàng nhỏ giọng thì thầm, lại nhắc nhởnàng:” Thường trữ công chúa lớn hơn Hoàng Thượng mười tuổi. Hoàng Thượng lúc còn bé, từng được thường trữ công chúa chiếu cố. Chỉ có thường trữcông chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567944/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.