Tiễn bước Kiều thái thái, Thập Nhất Nương trở lại nội thất, thấy TừLệnh Nghi dựa người trên gối dựa ở Lâm Song đại kháng ngẩn người.
Nàng cười tiến lên rót cho Từ Lệnh Nghi chén trà.
Từ Lệnh Nghi nghe được động tĩnh phục hồi tinh thần lại, hỏi nàng:”Ngươi xem, đem đứa nhỏ về nguyên quán giao cho Hương Dật giúp đỡ nuôidưỡng như thế nào?”
Trong đầu Thập Nhất Nương liền hiện ra hình ảnh phu nhân kia dáng người khỏe mạnh gương mặt mang vài phần đôn hậu.
” Nàng vốn hầu hạ trước mặt nương.” Nàng cười nói,” Hầu Gia cũng quen thuộc, khẳng định biết tính tình của nàng. Nếu cảm thấy không tồi, chắc không có sai.”
Từ Lệnh Nghi đứng dậy:” Đi, chúng ta đi chỗ nương – chuyện này luôn phải nói cùng lão nhân gia nàng.”
Thập Nhất Nương cảm thấy việc này vẫn là Từ Lệnh Nghi chính mình đithương lượng thái phu nhân mới tốt. Mình ở đây, ngộ nhỡ lão nhân giakhông nhịn được, chẳng phải không công bị ngôt ngạt.
” Hầu Gia không đi nhìn đứa nhỏ sao?” Nàng nói,” Nó vẫn không ăn cơm. Ta vẫn lo lắng.”
Từ Lệnh Nghi do dự một lúc lâu sau:” Vẫn là quên đi đi! Dù sao qua vài ngày cũng đưa đi.” Dáng điệu sợ tiếp xúc nhiều.
Tia sáng lóe qua, Thập Nhất Nương giật mình hiểu ra. Cảm tình có được là thông qua tiếp xúc cùng mọi người. Mình tuy lo lắng tình cảnh đứanhỏ kia, lại cũng chỉ kêu Hổ Phách tới hỏi mà không đi nhìn. Nói trắngra, cũng là sợ cùng đứa nhỏ tiếp xúc nhiều sinh ra cảm tình…… Nàng không khỏi thở dài.
Từ Lệnh Nghi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567913/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.