Chương trước
Chương sau
“Sẽ không đâu a!” Đông Thanh cười nói,” Còn hơn trước kia, hiện tạimỗi ngày ta đều ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, lúc nhàn nhã liền làm thêu thùamay vá cho qua ngày, giống như Đại tiểu thư. Như thế nào mà cảm thấynhàm chán a!” Sau đó cười từ trong quỹ kháng lấy ra một cái bọc nặng,”Ta làm cho phu nhân hai kiện tống quần, ngài xem có thích hay không!”Nói xong, mở bọc nặng ra, lộ ra bên trong gấm vóc hoa hồng đỏ cùng thiên hồng cẩm.
“Lại làm cho ta.” Thập Nhất Nương cười run mở váy.
Hoa hồng đỏ thêu hoa trức màu xanh, thiên hồng cẩm thêu hoa mai xanh biếc.
“Đều rất được.” Nàng cười nói,” Ta thích hoa hồng đỏ hơn.”
Đông Thanh cười thu: “Thái phu nhân tuổi lớn, ưu thích màu sắc tươiđẹp, ngài cũng phải thích ứng với hoàn cảnh mới thì mới được.” Giống như giọng điệu của đại tỷ tỷ.
Thập Nhất Nương lộ ra nụ cười vui sướng, nhớ tới trước kia nàngthường dặn dò mình như vậy, liếc mắt xem Lục Vân một cái, ý bảo bọn họđều lui ra, cùng Đông Thanh nói mục đích mình đến.
” Tính toán thời gian, muội muội nhỏ nhất của ngươi cũng đã gả đi?”
Lần trước Đại lão gia trở về Dư Hàng, Giang mama ở bên người đại thái thái đi theo, mấy người Hổ Phách, Đông Thanh đều nhờ Giang mama mangthư trở về, Đại lão gia trở về, Giang mama còn mang theo tương đậu củanương Đông Thanh làm, lúc ấy Thập Nhất Nương trộn cơm ăn hai chén lớn,ngay cả Từ Lệnh Nghi cũng nói ăn ngon. Nhưng tương này phải ủ trước mùađông, bỏ qua ngày đó, Đông Thanh có bột cũng không gột nên hồ. Thập Nhất Nương đành phải đem tương vốn chuẩn bị tặng người ta đều giữ lại.
Đông Thanh gật đầu: “Gả cho người tốt.” Lúc Giang mama trở về đemtình huống các nhà đều nói ra,” Muội phu là con trai duy nhất, nhà cóhơn năm mươi mẫu ruộng tốt, mở một xưởng ép dầu.” Nói xong, nàng cười rộ lên,” Cũng phải nói là nhờ dính tiếng tăm phu nhân…..Người nhà bên kiavốn chê nhà ta hơi nghèo, sau đó biết ta làm việc ở trước mặt phu nhân,liền đáp ứng cửa thân sự này.”
Thập Nhất Nương gật đầu cười.
Chỉ cần không phải làm xằng làm bậy, nàng thật sự không để ý người khác sử dụng tên của mình.
” Thời gian trôi qua thật nhanh. Nháy mắt, qua năm mới người cũng hai mươi mốt tuổi.”
Đông Thanh nghe sắc mặt đỏ lên, cúi đầu, vuốt ve cái bịt ngón tay khi khấu vá. Chuyện của ngươi ta vẫn để ở trong lòng.” Thập Nhất Nương nhìn thấy liền hạ thấp thanh âm,” Ngươi xem, Vạn Đại Hiển như thế nào?”
Đông Thanh nghe thấy mạnh mẽ ngẩng đầu lên, sắc mặt có chút hoảng sợ: “Phu nhân nói cái gì…… Ta không hiểu!” Lại cúi đầu.
Thập Nhất Nương cảm thấy biểu tình của nàng có chút kỳ quái. Khônggiống như người khác nghe thấy có người nhắc tới hôn sự của mình thìthẹn thùng, mà lại giật mình mang theo một chút sợ hãi.
Nàng nhớ rõ lúc trước mình cố ý an bài Đông Thanh đi ngõ Kim Ngư,chính là muốn cho nàng chính mắt nhìn xem Vạn Đại Hiển. Chẳng lẽ chínhmắt mình đi xem, lại thấy Vạn Đại Hiển có cái gì không tốt?
” Ta coi hắn tướng mạo không kém, mà tuổi tác các ngươi lại tương đương.”
Thập Nhất Nương một mặt nói, một mặt tinh tế đánh giá biểu tình củanàng,” Chỉ là không có của cải gì. Nhưng, nam nhân tốt không ăn cơm chanương, con gái tốt không xuất giá lúc có bầu. Ta cố ý đem hắn đưa đếntrướng phòng, với tính cách của hắn ba hay năm năm nữa có thể độc lậpđứng vững. Cũng không biết ai có may mắn có thể gả cho hắn……”
Sắc mặt Đông Thanh xanh trắng một trận, có chút biến ảo khó lường……
Thập Nhất Nương đã muốn khẳng định– nàng cũng không thập phần vui mừng nguyện ý với chuyện này.
Nàng hơi thở dài, chuyển đề tài: “Lúc ta sinh bệnh, toàn do ngươicùng Tân Cúc tận tâm chiếu cố. Tình cảm này của chúng ta không giống như bình thường. Ngươi nếu có việc gì, chỉ cần nói với ta. Mặc kệ như thếnào, ta cuối cùng vẫn đứng ở bên cạnh ngươi……”
Biểu tình Đông Thanh có chút ngượng ngùng.
Hoặc là, đã nhìn trúng ai…… Trong lòng Thập Nhất Nương khẽ nhúcnhích, tiếp tục ôn nhu nói:” Nếu ngươi ngượng ngùng nói với ta, có thểnói cùng Hổ Phách, hay Tân Cúc cũng được.”
Đông Thanh không có trả lời, hơi nghiêng mặt, hai gò má càng đỏ ửng.
Thập Nhất Nương có chút đáng tiếc.
Nàng thấy Vạn Đại Hiển thật ra là một chàng trai không tệ.
Còn nói thêm vài câu, đứng dậy trở về phòng, kêu Hổ Phách đến:” Đitìm hiểu giọng điệu của Đông Thanh, xem nàng rốt cuộc có tính toán gì.”
Hổ Phách cười châm trà cho nàng:” Chúng ta đổi tới đổi lui cũng không ra khỏi chỗ lớn như lòng bàn tay này, sao tinh mắt bằng phu nhân. Tựnhiên là nghe ngài.”
“Không thể nói như vậy.” Thập Nhất Nương cười nói,” Nếu cái gì đềunói điều kiện, thì thiên hạ này cũng sẽ không có nhiều si nam oán nữ như vậy. Hy vọng cuối cùng của ta có thể thuận lợi thực hiện nguyện ước của các ngươi, cho các ngươi mỗi người đều tìm được chỗ tốt.” Nói khiến mặt Hổ Phách đỏ hồng.‘Buổi tối ta liền đi thăm dò tin tức Đông Thanh tỷ tỷ. Tuổi của nàng cũng không thể kéo dài. Bằng không, lời ra tiếng vàotrong phủ càng nhiều.’
“Lời ra tiếng vào?” Thập Nhất Nương ngạc nhiên.
Hổ Phách nói quanh co:” Cũng không có gì! Chính là nói Đông Thanh tỷtỷ cùng Tân Cúc tỷ tỷ tuổi đều lớn, như thế nào còn không có tìm ngườiđể gả. Ta chỉ nói là không có người thích hợp.”
” Có người hỏi ngươi?”
Hổ Phách gật đầu:” Thạch mama bên người Ngũ phu nhân.”
“Thật đúng là không có người thích hợp.” Thập Nhất Nương thở dài, “Luôn cảm thấy ai cũng không xứng với các ngươi.”
” Cái gì xứng với không xứng?” Trong phòng bất thình lình vang lên tiếng của Từ Lệnh Nghi.
Hổ Phách vội giúp đỡ Thập Nhất Nương xuống kháng, Từ Lệnh Nghi lạinhìn trướng bố tế cát mới đã treo tốt: “Nhanh như vậy đã thu thập tốt.”
Thập Nhất Nương cùng Hổ Phách hành lễ với hắn. Một mặt cùng hắn đếnngồi trên kháng, một mặt cười nói:” Hầu Gia lên tiếng, chúng ta ai dámchậm trễ.” Sau đó đưa tay nhận lấy trà của tiểu nha hoàn dâng lên.
Từ Lệnh Nghi tiếp tục lời nói mới rồi:” Đang nói cái gì đó?”
Hổ Phách nghe vẻ mặt đỏ ửng lui đi xuống. Từ Lệnh Nghi nhìn thấy kỳ quái.
Thập Nhất Nương cười nói: “Đang nói hai người Đông Thanh cùng Tân Cúc tuổi đều không nhỏ, muốn tìm người gả, lại không có người thích hợp.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu, không cho là đúng: “Nói với Bạch tổng quản mộttiếng là xong. Trong nhà hẳn là có người cùng các nàng tuổi tương đương, phẩm hành đoan chính.”
Nếu hôn nhân là chuyện đơn giản như vậy thì tốt!
Thập Nhất Nương đúng là sợ hắn cảm thấy hứng thú nhúng tay vào, đemhai người tùy tiện gả đi, cười thay đổi đề tài: “Hiếm có ngày Hầu Gia về sớm, không bằng đem Dụ ca, Trinh tỷ nhi đều kêu đến, đi đến chỗ nươngsớm một chút.”
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ:” Cũng tốt, đi qua sớm một chút, vừa lúc nói chuyện Trinh tỷ nhi đi Sơn Tây cùng nương.”
Thập Nhất Nương cho tiểu nha hoàn đi truyền lời, lại ngồi tán gẫucùng Từ Lệnh Nghi chuyện trong nhà, đợi Từ Tự Dụ cùng Trinh tỷ nhi lạiđây, cùng đi chỗ thái phu nhân.
Thái phu nhân thấy bọn họ đến sớm, thì rất cao hứng. Đợi Truân cahành lễ cho Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương xong liền kéo bọn họ nóichuyện:”…… Tiểu Ngũ chuyển mấy phong pháo hoa lớn như vậy đã trở lại,”Nói xong, lấy tay ứng chừng,” Chuẩn bị đêm 30 lúc tế tổ phóng trước từđường···”
Thập Nhất Nương nghĩ lát nữa Từ Lệnh Nghi nói với thái phu nhânchuyện Trinh tỷ nhi, mình ở trong này, mẹ con nói chuyện không tiện, một mặt đưa mắt nháy Từ Tự Dụ cùng Trinh tỷ, một mặt tìm cơ hội kéo tayTruân ca:” Nương, ta mang Truân ca đến thính đường đá cầu.” Thái phunhân gật đầu cười:” Đi thôi! Đi thôi!” Ánh mắt nhìn là ánh hiền lànhmang theo vài phần nịnh yêu. Từ Tự Dụ cùng Trinh tỷ nhi đương nhiêncũng muốn đi, Thập Nhất Nương liền dẫn ba đứa nhỏ ra cửa.
” Dù sao cũng là huyết mạch tương liên.” Thái phu nhân nhìn bức rèmchớp lên cười nói,” Truân ca sợ người lạ như vậy, mà chỉ qua ba, bốntháng, liền nói nói cười cười cùng Thập Nhất Nương.”
Từ Lệnh Nghi nghe ngẩn ra.
Mình giống như cũng không phải là người dễ dàng cho người ta thân cận thế nhưng qua ba, bốn tháng, thực đã có thói quen Thập Nhất Nương ở tại bên người… Lại còn trêu chọc nàng không biết mệt…
Nghĩ đến đây, hắn có chút mất tự nhiên lên tiếng”Vâng”.
Thái phu nhân nhìn hắn có chút không yên lòng, lại còn quan sát bức rèm rũ rất yên tĩnh, cười cười.
Thập Nhất Nương dẫn ba đứa nhỏ đến thính đường, vây quanh Truân ca xem hắn đá cầu.
Truân ca thật cao hứng, thay đổi cách thức biểu diễn.
Chẳng lẽ đem kêu mình ra để xem Truân ca đá cầu?
Từ Tự Dụ rất nghi hoặc.
Trinh tỷ nhi có chút lo lắng.
Cũng không biết phụ thân nói như thế nào cùng tổ mẫu? Tổ mẫu biết làdo kế mẫu nói giúp mình, không biết có trách cứ kế mẫu hay không? Lúc ấy thấy trong nhà náo nhiệt, chỉ lo lắng cho Nhị bá mẫu, nhưng không có lo lắng cho lập trường của kế mẫu……
Tươi cười liền có chút miễn cưỡng.
Cảm giác được ca ca, tỷ tỷ khác thường Truân ca không khỏi ngừng lại, trong mắt tràn đầy vây hoặc, đưa đầu nhỏ kỳ quái nhìn bọn họ:” Cácngươi làm sao vậy? Ta đá không tốt sao”
Nghe thấy Truân ca hỏi bọn hắn, trong mắt hai người còn lưu lại vài phần mờ mịt.
Thập Nhất Nương bước lên phía trước sờ đầu Truân ca, cười an ủi hắn:” Không phải, không phải. Thấy ngươi đá cầu quá tốt, đều thực bất ngờ.”
“Thật sự!” Nụ cười của Truân ca lập tức sáng ngời.
“Đúng a!” Thập Nhất Nương cười kéo tay hắn,” Đá lâu như vậy, ngươi có mệt hay không. Nếu không, chúng ta đến gian phía đông nghỉ ngơi mộtchút? Đợi lát nữa đá tiếp.”
“Ta không mệt.” Truân ca cười nói,” Ta còn muốn đá nữa.” Dáng vẻ muốn tiếp tục biểu hiện.
Thập Nhất Nương thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn đỏ hồng, trên tráncũng không có mồ hôi, biết hắn không mệt thật. Buông tay, cười khẽ đứng ở một bên.
Truân ca nghe xong liên tục gật đầu, càng đá hăng say.
Bỗng có người vỗ tay không dứt.
Mọi người kinh ngạc nhìn lại, liền thấy Ngũ gia Từ Lệnh Khoan mang theo Tam thiếu gia Từ Tự Kiệm đứng ở cửa màn vỗ tay.
“Truân ca, nhìn không ra, ngươi đá cầu tốt như vậy!” Giọng diệu Ngũ gia chân thành, vừa nghe đã biết phát ra từ nội tâm.
Truân ca cười chạy tới Ngũ gia: “Ngũ thúc, Ngũ thúc, pháo hoa đã chuẩn bị tốt rồi sao?”
Ngũ gia ôm lấy Truân ca một phen, nhéo nhéo cái mũi nhỏ của hắn, sau đó buông hắn hành lễ cùng Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương lễ trở về, cười cùng hắn hàn huyên:” Ngũ gia hôm nay đi mua pháo hoa.”
Ngũ gia khách khí nói: “Đúng a. Mới vừa cùng Kiệm ca nhi đi đem pháohoa cất trong khố phòng…… Miễn cho gã sai vặt không cẩn thận làm saichuyện.”
Thập Nhất Nương gật đầu cười, hướng hắn giải thích chuyện mình: “Hầu Gia đang cùng nương nói chuyện ở nội thất.”
Nói như vậy, Ngũ gia cũng không tiện đi vào, cùng Thập Nhất Nương một đông một tây đứng ở đó, Từ Tự Dụ, Trinh tỷ nhi tiến lên hành lễ chohắn, Từ Tự Kiệm cũng tiến lên hành lễ Thập Nhất Nương, sau đó lôi kéo Từ Tự Dụ hỏi:” Nhị ca thấy đại ca ta không? Sáng sớm hôm nay ta liền theoNgũ thúc đi đặt mua pháo hoa, trở về đã không thấy bóng dáng của hắn,hai gã sai vặt bên người đại ca đều không thấy, mẫu thân cùng Thu Lăngcũng không có trong phòng. Hỏi những người khác, đều nói không biết……”
Từ Tự Dụ cười lộ ra vài phần trêu tức:” Nga, buổi chiều Trung Cần Báphủ đến tặng quà tết, nhóm mama tiến vào đế vấn an tổ mẫu, nói Đại tiểuthư nhà bọn họ lây đậu mùa từ Thần nương nương nhiều ngày nay, Tam bámẫu thực lo lắng, mang đại ca trở về nhà mẹ đẻ. Cũng không biết có ở lại Trung Cần Bá phủ ăn cơm chiều hay không!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.