“Sẽ không đâu a!” Đông Thanh cười nói,” Còn hơn trước kia, hiện tạimỗi ngày ta đều ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, lúc nhàn nhã liền làm thêu thùamay vá cho qua ngày, giống như Đại tiểu thư. Như thế nào mà cảm thấynhàm chán a!” Sau đó cười từ trong quỹ kháng lấy ra một cái bọc nặng,”Ta làm cho phu nhân hai kiện tống quần, ngài xem có thích hay không!”Nói xong, mở bọc nặng ra, lộ ra bên trong gấm vóc hoa hồng đỏ cùng thiên hồng cẩm.
“Lại làm cho ta.” Thập Nhất Nương cười run mở váy.
Hoa hồng đỏ thêu hoa trức màu xanh, thiên hồng cẩm thêu hoa mai xanh biếc.
“Đều rất được.” Nàng cười nói,” Ta thích hoa hồng đỏ hơn.”
Đông Thanh cười thu: “Thái phu nhân tuổi lớn, ưu thích màu sắc tươiđẹp, ngài cũng phải thích ứng với hoàn cảnh mới thì mới được.” Giống như giọng điệu của đại tỷ tỷ.
Thập Nhất Nương lộ ra nụ cười vui sướng, nhớ tới trước kia nàngthường dặn dò mình như vậy, liếc mắt xem Lục Vân một cái, ý bảo bọn họđều lui ra, cùng Đông Thanh nói mục đích mình đến.
” Tính toán thời gian, muội muội nhỏ nhất của ngươi cũng đã gả đi?”
Lần trước Đại lão gia trở về Dư Hàng, Giang mama ở bên người đại thái thái đi theo, mấy người Hổ Phách, Đông Thanh đều nhờ Giang mama mangthư trở về, Đại lão gia trở về, Giang mama còn mang theo tương đậu củanương Đông Thanh làm, lúc ấy Thập Nhất Nương trộn cơm ăn hai chén lớn,ngay cả Từ Lệnh Nghi cũng nói ăn ngon. Nhưng tương này phải ủ trước mùađông, bỏ qua ngày đó, Đông Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567903/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.