Hầu Gia năm đó cùng một cây thương tuy không dám nói quét ngang mười tám vạn Ngự lâm quân, nhưng cũng không có địch thủ……
Thập Nhất Nương cảm thấy thái dương mình giống như có mồ hôi chảy ra.
Đây là chuyện lúc nào?
Mình như thế nào cho tới bây giờ còn không có nghe qua? Càng đừng nói là thấy Từ Lệnh Nghi vung đao múa thương ……
Đang suy nghĩ, chợt nghe thấy Đại lão gia hỏi:” Hầu Gia muốn từ quan, thái phu nhân nói như thế nào?” Giọng điệu rất chần chờ.
Thái phu nhân tự nhiên là tán thành.
Nhưng Thập Nhất Nương ấn tượng đối với phụ thân này chỉ dừng lại ởhòa ái dễ thân, phong lưu phóng khoáng, thương hương tiếc ngọc linhtinh, mặt khác, có thể nói là căn bản không có hiểu biết gì. Sao có thểnói thẳng mà không cần kiêng kỵ chứ?
Nàng hàm hàm hồ hồ nói:” Thái phu nhân chưa nói cái gì. Trong nhà hết thảy đều bình thường.”
Đại lão gia giật mình:” Trong nhà hết thảy đều bình thường?”
Thập Nhất Nương gật đầu:” Chỉ lo lắng thân thể Hầu Gia, nên thường kêu ta để hỏi thôi.”
Đại lão gia mày chau càng chặt, chấp tay sau lưng ở trong phòng đi qua đi lại.
La Chấn Hưng nhìn thấy liền thấp giọng nói:” Phụ thân, Thập nhất muội trở về làm khách ……”
Đại lão gia nghe liền hít một hơi:” Cũng đúng. Nàng là một nữ nhântrong nhà, biết cái gì. Ta cũng rất lo lắng. Vài vị Ngự Sử thượng thưthỉnh Hoàng Thượng ở tiết vạn thọ đại xá thiên hạ, Hoàng Thượng khôngchỉ đồng ý, còn miễn xá mã tặc trung đình đẳng ở phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567896/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.