Thập Nhất Nương cẩn thận đem ngọc bội móc vào sừng tê giác trên đailưng, sau đó đứng dậy đến đánh giá quan phục trữ ti đỏ thẫm của Từ LệnhNghi một lát, cười nói: “Tốt lắm!”
Từ Lệnh Nghi gật đầu:” Ta vào triều đây!”
“Hầu Gia đi đường cẩn thận.” Thập Nhất Nương giúp Từ Lệnh Nghi phủ thêm áo choàng, tiễn hắn đến cửa.
Từ Lệnh Nghi “Ừ” một tiếng, được Chiếu Ảnh hầu hạ ra cửa.
Nhìn đèn lồng lớn màu đỏ càng lúc càng xa, Thập Nhất Nương đứng một hồi mới vào nhà.
Nhóm tiểu nha hoàn đang rón ra rón rén thu thập bàn cơm, Hổ Phách liền hầu hạ nàng tiến vào nội thất.
” Phu nhân muốn ngủ lại hay không.”
” Không!” Nàng mấy ngày nay bận rộn với bình phong,” Ta thêu hoa đi! Giữa trưa ngủ một giấc là được.”
Hổ Phách trả lời đem khung thêu của nàng chuyển đến kháng, ngồi xuống giúp nàng chia tơ tuyến, rồi cùng nàng trò chuyện.
“Hai ngày trước nhà Lưu Nguyên Thụy đến gặp ta. Ta thấy ngài bận bộn, nên không có lên tiếng báo.”
“Chính là vì hôn sự của Đại Hiển?” Thập Nhất Nương tay cũng không ngừng, thản nhiên hỏi nàng,” Nhà Vạn Nghĩa Tông không chịu?”
“Không phải.” Hổ Phách cười nói,”Nhà Vạn Nghĩa Tông kia còn tưởngrằng ngài muốn xử trí tỳ nữ không nghe lời, cho nên không dám đáp ứng.Sau lại nghe nói là người bên cạnh ngài, đến tuổi muốn thả ra ngoài,nhất thời vui mừng, lập tức đáp ứng. Nhờ nhà Lưu Nguyên Thụy nói giúphôn sự này. Ta thấy nàng như vậy, còn cố ý kéo dài. Cho bọn họ gấp quýnh lên.”
Thập Nhất Nương không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567890/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.