Thái phu nhân khóc khiến cho hoàng hậu tim đập loạn nhịp.
Thái phu nhân khóc càng thương tâm:” Nương nương là mẫu thân, còn cóthể lên tiếng khóc lớn. Nhưng làm phụ thân, dù có ngàn đau vạn đau cũngnói không nên lời. Nghĩ lại năm đó, đại nhi ta chết đi, lão Hầu Gia bangày đều không có ăn một ngụm cơm……”
Nàng lời còn chưa dứt, hoàng hậu nương nương đã che mặt khóc lớn.
Trong phòng mọi người cùng khóc lên.
Thái phu nhân nhịn không được đi đến trước giường:” Nương nương còn thỉnh nén bi thương!”
Hoàng hậu nương nương đột nhiên đứng dậy ôm lấy thái phu nhân:” Nương…… Ngũ Nhi hắn, hắn……”
Bên cạnh một cung nữ mặc tụ bối tử cổ tròn màu tím tay bồng, hồngquần đỏ thẫm thêu tiểu quỳ hoa kim theo phương pháp gãy thần sắc đạibiến, Thập Nhất Nương lập tức ý thức được, hoàng hậu nương nương thấtlễ.
Nàng tiến lên hai bước, nói khẽ với cung nữ kia nói:” Chỉ sợ hoàng hậu nương nương có chuyện phải nói với thái phu nhân”
Cung nữ sớm phản ứng lại, đối với cung nữ bên người, nội thị đưa ánhmắt, nghe Thập Nhất Nương nói. Bật người đến gần Thập Nhất Nương nói:”Phu nhân nói đúng.” Liếc mắt cùng Thập Nhất Nương nhìn nhau, rồi tạm lui ra ngoài.
Cung nữ thái giám hầu hạ trong điện động tác mau lẹ, lặng yên khôngmột tiếng động thối lui, đứng xa xa ở trong viện. Cung nữ kia cẩn thậnđem cửa điện đóng lại, cùng Thập Nhất Nương đi đến bậc thang, đối diệnvới Thập Nhất Nương rồi khom đầu gối hành lễ:” Nô tì Hoàng Hiền Anh, vấn an phu nhân.
Thập Nhất Nương vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567878/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.