Vợ chồng mười mấy năm với nhau đã sớm quen thuộc hết thảy.
Từ Lệnh Trữ tức giận tiêu tán, Tam phu nhân lập tức cảm giác được.
Vừa rồi một chút chột dạ cùng sợ hãi lập tức tan thành mây khói.
Nàng bổ nhào về phía trước:” Ngươi đánh ta, ngươi đánh ta…… Ta vìngươi sinh con dưỡng nữ, ta vì ngươi vất vả lo liệu, ngươi thế nhưngđánh ta……” Cứ như vậy, tay cũng không dám đánh ở trên mặt Từ Lệnh Trữ,sợ bị người nhìn ra sơ hở, chỉ đánh trên vai hắn.
Ê ẩm đau một trận, khiến cho Từ Lệnh Trữ hoàn toàn tỉnh táo lại.
Hắn một phen bắt lấy tay Tam phu nhân, hạ nhỏ thanh âm:” Đủ rồi. Ngươi muốn cho tất cả mọi người biết phải không?”
” Mọi người không phải đều biết rồi sao?” Tam phu nhân ánh mắt cúi xuống, rơi lệ,” Còn sợ cái gì a!”
” Ngươi cũng biết ngươi làm ra chuyện xấu hổ!” Từ Lệnh Trữ nhìn thêtử tóc tai bù xù, lôi kéo nàng đi ra ngoài,” Ngươi thu thập sạch sẽ chota, chúng ta đi đến trước mặt nương bồi tội đi.”
Đứng ở cửa sổ trông chừng Thu Lăng nghe thấy kinh hãi, vội hướng tới nha hoàn, bà tử đứng xa xa ở hành lang uốn khúc giơ tay.
Nha hoàn, bà tử thấy lập tức nhẹ chân nhẹ tay lui xuống.
Thu Lăng suy nghĩ một lát, đi đóng thùy hoa môn, xoay người đối vớinha hoàn, bà tử trong sân nói:” Tất cả vào nhà đi, đem cửa nhanh đóngcho ta. Nếu cho ta phát hiện có ai nhìn trộm, lập tức bẩm phu nhân xửtrí!” Thanh âm có chút nghiêm khắc.
Nha hoàn, bà tử hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567847/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.