Trở lại trong phòng, không khỏi phải đem Hổ Phách, Đông Thanh, TânCúc, Trúc Hương đều gọi vào trước mặt, nói cho mọi người chuyện ĐôngThanh phải tạm lánh ra phủ.
Đông Thanh nghe xong ánh mắt mụ mẫm:” Đều là ta liên lụy phu nhân.”
“Nói cái gì đó.” Thập Nhất Nương cười nói: “Các phòng cũng đều cóchuyện như vậy. May mắn là chúng ta có điền trang cùng tòa nhà của mình, ngươi lại là người đắc lực nhất bên người ta, trước mặt người khác chỉnói là muốn an bài chuyện bên kia. Cuối cùng vẫn có vài phần thể diện.”
Trúc Hương liền thấp giọng nói:” Công việc chúng ta đây chẳng phải là muốn phân công một lần nữa?”
“Cũng không cần phiền toái như vậy.” Thập Nhất Nương cười nói: “Bấtquá là bốn, năm tháng, cho Hổ Phách tạm thời mang làm phần việc của Đông Thanh là được.”
Mấy người đáp dạ, Đông Thanh cùng Hổ Phách hầu hạ Thập Nhất Nươngnghỉ trưa. Qua trưa một khắc đánh thức nàng, Nam Vĩnh nương tử tiến vàomột lần nữa chải đầu cho nàng, nàng canh thời gian đi chỗ thái phu nhânnơi đó.
Lúc tiến môn vừa lúc là chính trưa kém một khắc.
Thập Nhất Nương âm thầm nhớ kỹ hành trình từ phòng đến phòng thái phu nhân.
Lúc này đây, nàng đến sớm nhất, thái phu nhân mới vừa đứng lên, đangchải đầu. Vội kêu Đỗ mama bưng nước sơn tra lê tử cho nàng uống.
“Cho nàng đợi lát nữa, ta liền xong ngay.”
Không phải là nên dâng trà sao? Như thế nào lại đưa nước sơn tra lê tử cho nàng uống…… Đây là dùng cho mấy đứa nhỏ mà!
Thập Nhất Nương nhìn chén nước ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567812/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.