Không biết vì cái gì, San Hô các nàng nhìn thấy vậy thì tất cả ánhmắt đều chát chát, thậm chí Phỉ Thúy còn nghiêng mặt lau trộm khóe mắt.
Lạc Kiều đã nhớ đến buổi sáng việc mình nhìn thấy Tứ gia đưa tiền cho Tiểu Lục Tử.
Nhưng vào lúc này, ai có thể lên tiếng……
Biểu tình của nàng âm tình bất định, một hồi lâu, mới thấp giọng nói: “Ta đi nói cùng Tứ gia.”
San Hô kéo nàng:” Tứ gia nếu muốn ra mặt vì Đích Cẩm, thì lúc Đích Cẩm bị lôi ra đã xuất đầu……”
Lạc Kiều do dự một lúc lâu sau, cuối cùng đi theo San Hô trở về phòng.
Nhưng lên giường, lại lăn qua lộn lại ngủ không được.
Ở cùng nàng trong một phòng chính là San Hô, bị nàng quấy rầy khôngthể ngủ được, ngáp dài nói: “Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, mau ngủ đi! Dùsao thì cũng qua rồi.”
San Hô càng nói như vậy, Lạc Kiều càng bất an. Nàng dứt khoát mặcxiêm y đứng dậy, nhờ ánh trăng đến gian ngoài rót chén nước, đứng ở bêncạnh cái bàn tiểu khẩu nhỏ cái miệng nhỏ uống một ngụm.
Qua một hồi lâu, Lạc Kiều cảm thấy trên người có chút lạnh, đang muốn xoay người vào nhà, thấy Đại Mạo xoa mắt đi đến.” Ai nha!” Nàng nhấtthời không thấy rõ, hoảng sợ. Lạc Kiều vội cười đáp:” Là ta, Lạc Kiều.”
” Hóa ra là Lạc tỷ tỷ.” Đại Mạo thở phào nhẹ nhõm,” Ngươi cũng đi ra uống trà a!”
Lạc Kiều không yên lòng ” Ân” một câu, nàng xem Đại Mạo nhẹ chân nhẹtay rót trà, nghĩ đến nàng bình thường cũng thật cẩn thận như vậy, không nói nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567789/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.