Từ Lệnh Nghi nghe nói các thân gia đều tặng thọ lễ đến, nên muốn tớichỗ thái phu nhân thương lượng việc tổ chức mừng thọ: “…… Tuy không cầnlàm to làm lớn, nhưng cũng phải làm mấy bàn tiệc.”
Thái phu nhân lại lắc đầu:” Cũng không phải là người tròn tuổi (ý nói tuổi nguyên còn có lẻ thì không tính) trong nhà ăn cơm chung là được.”
Từ Lệnh Nghi còn muốn khuyên lơn, thì thái phu nhân đã nói:” Đúng rồi, ta nghe nói Hoàng Thượng muốn động binh với tây bắc?”
” Tin tức của ngài so với ta còn linh thông hơn.” Từ Lệnh Nghi biếtmẫu thân là lo lắng cho mình, cười nói,” Ta hiện giờ có tang trongngười, huống chi trong triều tướng giỏi nhiều như mây, ban đầu HoàngThượng cũng chỉ là nhớ kỹ ân tình của hoàng hậu nương nương nên nâng đỡta thôi. Hiện giờ công thành danh toại tự nhiên phải biết hợp thời thoái ẩn mới được.”
Thái phu nhân gật đầu:” Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt nhất.”
” Thực ra là có người ở trước mặt ngài nói chút gì đó?” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Hay là ai muốn làm kinh doanh lương thực?”
” Quỷ thông minh.” Thái phu nhân cười nói,” Là Tam ca ngươi, nói Lâm gia có người mời hắn nhập bọn, hỏi ta có được không?”
Từ Lệnh Nghi nghe giọng điệu của thái phu nhân, đã biết đáp án, nhưng cười không nói.
Thái phu nhân liền thở dài:” Trăng tròn lại khuyết, nước cạn rồi đầy. Nhiều người biết được nhưng có mấy người làm được.” Dáng điệu rất làcảm thán.
Từ Lệnh Nghi muốn an ủi mẫu thân một phen, lại không biết nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567787/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.