Đại thái thái cứ như vậy khóc, những người khác nghĩ đến Nguyên Nương trẻ tuổi, đúng là như lúc mặt trời đứng giữa trưa lại cứ như thế liềnmất đi, không khỏi sinh cảm giác thế sự vô thường, liền khóc theo.
Chắc là mẫu tử liên tâm, theo bản năng Truân ca cảm giác được sợ hãi, sợ tới mức khóc lên.
Nhũ nương bước lên phía trước an ủi hắn, còn có phu nhân tiến lên lau nước mắt cho Truân ca.
Truân ca đánh tay phu nhân kia, tiến vào nằm trong lòng mẫu thân.
Phu nhân kia biểu tình xấu hổ, thì thào lui đến góc tường.
Nhũ nương liền nói:” Truân ca, Tần di nương đến lau mặt cho người!”
Đại thái thái nghe vậy ngẩng mạnh đầu lên nhìn lại phu nhân kia.
Liền thấy phu nhân kia hơn ba mươi tuổi, vóc người trung bình, mặc bộ hoa bối tử màu đinh hương, mặt trắng như bạc, mắt hình trái hạnh, trắng bạch nõn nà, làm cho người ta thấy thập phần thoải mái.
Nghĩ đến nữ nhi tái nhợt tiều tụy, lại nhìn vị di nương sinh thứtrưởng tử này châu tròn ngọc sáng, đại thái thái càng cảm thấy thươngtâm, khóc càng lớn hơn nữa.
Truân ca sợ tới mức trốn ở trong lòng mẫu thân, sợ vị ngoại tổ mẫu của mình.
Nguyên Nương nghe, nước mắt loang dài trên gối đầu không tiếng động.
” La gia đại thái thái đừng khóc!” Có âm thanh ôn hòa khuyên đại thái thái, “Tứ phu nhân luôn luôn kiên cường. Mấy năm nay, gặp không biếtbao nhiêu hung hiểm đều vượt qua được, tin tưởng lần này Tứ phu nhâncũng có thể gặp dữ hóa lành, trong nạn có phúc.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567783/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.