Thập Nhất Nương giúp đỡ Nguyên Nương chậm rãi đi tới nhà chính.
Trên đường, Thập Nhất Nương cảm thấy thân mình Nguyên Nương càng ngày càng trầm, không khỏi chậm bước chân, ôn nhu nói:” Muốn nghỉ ngơi mộtchút hay không?”
Nguyên Nương nghiêng mặt cười nhìn nàng, góc mày khẽ soi mói, khóe miệng lại phớt đi, biểu tình thực quái dị: “Đừng lên tiếng!”
Thập Nhất Nương có chút kỳ quái, nhưng vẫn thuận theo lời của nàng, vô thanh vô thức cùng nàng bước lên bậc thang nhà chính.
Cánh cửa nhà chính khép hờ, từ đông sang tây các ô cửa sổ đều bị mở một nửa, giống như lấy khí trời thoáng mát.
Nàng một tay đỡ Nguyên Nương, một tay đẩy cửa.
Đầu ngón tay mới vừa chạm lên cửa, đột nhiên nghe được một tiếng nam tử gầm lên,” Ai ở ngoài cửa?”
Trong lòng Thập Nhất Nương cả kinh, tay run lên, vỗ lên cửa, cửa ” Kèn kẹt” một tiếng bị đẩy ra.
Trong phòng có tiếng kinh hô nho nhỏ của nữ tử truyền đến.
Có người!
Đây là suy nghĩ đầu tiên chợt hiện lên trong đầu Thập Nhất Nương trong.
Hơn nữa là một nam một nữ.
Đây là suy nghĩ thứ hai trong đầu Thập Nhất Nương.
Nàng ngạc nhiên, tiếp theo trong lòng mơ hồ dâng lên cảm giác không ổn.
Vẫn uể oải tựa vào đầu vai nàng Nguyên Nương giờ phút này lại đứngthẳng thân mình, lớn tiếng nói:” Ai? Ai ở bên trong?” Nói xong, động tác nhanh nhẹn đỡ khung cửa, nhấc chân bước vào.
Thập Nhất Nương nhìn thấy bước chân Nguyên Nương lảo đảo, do dự mộtlát, bước vượt qua trước đỡ Nguyên Nương, liền thấy một cái nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567763/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.