Hạnh Lâm cười nói: “Ở trong phòng cùng Hàng mama tính sổ sách! Ta đưa ngài đi qua.”
Thập Nhất Nương do dự nói: “Một khi đã như vậy, ta sẽ không đi qua.”Nói xong, liền bảo Đông Thanh đem bao vải trong tay đưa cho HạnhLâm,”Đây là một kiện áo sam ta làm cho đại gia, đại phu nhân thì làm một kiện quần váy, còn Hưu ca thì làm một kiện áo nhỏ, phiền tỷ tỷ giao cho phu nhân.” Lại cho Đông Thanh lấy một cái hộp đưa cho nàng,” Đây là mấy hà bao khi ta nhàn rỗi đã làm, cô nương lấy đi chia cho vài vị tỉ muội, là một chút tâm ý của ta.”
Thập nhất tiểu thư thêu đồ vật này nọ tuy là tốt, nhưng cũng khôngphải trừ nàng ra sẽ không có người thêu được như thế. Nhưng thập nhấttiểu thư thường thường tự nghĩ ra vài kiểu mới lạ, những người kháckhông thể so sánh được, ngay cả Giản sư phó, cũng thường khen thập nhấttiểu thư trí tuệ hơn người…… Nếu là đặc biệt đến tặng đồ vật này nọ, thì khẳng định là rất là tinh xảo. Hạnh Lâm không mở ra cũng đã biết mấy hà bao này khẳng định sẽ làm người ta sáng mắt. Nàng cao hứng ngồi xổmxuống rồi hướng tới Thập Nhất Nương phúc lễ:”Đã để cho thập nhất tiểuthư bận tâm rồi.” Sau đó tiếp nhận bao vải, cười nói:”Trong các vị tiểuthư, tay nghề của ngài là khéo nhất. Lần trước quấy rầy ngài thêu chophu nhân chúng ta kiện áo choàng, phu nhân chúng ta, đến hôm nay cònnhắc tới, nói ngài thêu hoa mai kia cùng hoa thật giống nhau, lúc đếnYến Kinh đi thăm thân thích tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567744/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.