“Chúng ta phải lập tức rời đi…” Bộ dáng Y Cách Tát Tư bối rối cực kỳ, thanh âm thống khổ làm người ta nghe mà không đành lòng.
Lo lắng cùng tuyệt vọng giống như thủy triều bao phủ, giờ phút này trong đầu y chỉ có một ý niệm duy nhất là lập tức chạy về cốc mãnh sư; nhưng chết tiệc, khoảng cách từ cốc mãnh sư tới nơi này, lộ trình ít nhất cũng mất vài tháng, còn cánh y—— vì sao cố tình lúc này lại không thể bay!
“Thực xin lỗi…” Y Cách Tát Tư run rẩy cúi đầu, chậm rãi áp môi mình lên trán bầu bạn: “Là sơ sẩy của ta… đều tại ta không tốt!” Toàn thân y đều buộc chặt, cơ thể lung lay sắp đổ.
Y Cách Tát Tư ảo não cực kỳ, y hối hận không nên xúc động liền ôm Bội Ân, y thậm chí cái gì cũng không chuẩn bị tốt. Y nên cẩn thận hơn, sau khi giữ lấy Bội Ân nên lập tức trở về cốc mãnh sư mới đúng, như vậy cũng không đến mức lưu lạc gặp hoàn cảnh bất lực như bây giờ.
—— là y hại Bội Ân!
“Y Cách! Y Cách đừng như vậy… không phải lỗi của ngươi.”
“Không, đều là ta làm hại ngươi.”
“Y Cách Tát Tư!”
“Ta không bảo vệ tốt ngươi…”
Âm thanh bi thiết làm trái tim Bội Ân siết chặt. Y Cách Tát Tư của cậu a, vẫn luôn làm người ta yêu thương như vậy, luôn dồn hết thống khổ cùng trách nhiệm lên người mình.
Cắn chặt răng, hốc mắt ngấn lệ. Bội Ân hít sâu một hơi, đưa tay đẩy mặt bầu bạn nhìn thẳng vào mình. Thú nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540198/quyen-7-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.