Cự thú chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo chăm chú nhìn Nặc Á.
Kia không phải ánh mắt nhân loại, nó lóe ra quang mang âm lãnh, cảm thụ không có chút cảm xúc nào; khát máu cùng tàn bạo hiện lên rõ ràng trong tròng mắt lạnh băng đó…
Huyết sắc lập tức rút khỏi gương mặt Nặc Á, cậu trơ mắt nhìn cự thú chậm rãi tới gần, mồ hôi lạnh từng giọt từ trán chảy dọc xuống gương mặt tái nhợt.
Thật đáng sợ… sẽ bị giết chết!
Nặc Á phát hiện mình vô cùng hoảng sợ, nhưng cơ thể căn bản không thể động đậy, cổ họng cũng không thể phát ra chút âm thanh nào.
Cự thú mang tới cảm giác áp bách mãnh liệt trước nay chưa từng có… Đây là dã thú sao?! Khí thế cường đại cứ như sắp xé rách cậu, ngay cả đường sống cuối cùng cụng bị vô tình chặt đứt!
Xuất phát từ bản năng cầu sinh của động vật, cơ thể Nặc Á cứng đờ không dám cử động chút nào. Cậu biết chỉ cần mình thoáng có động tác một chút thì Phạm đã hoàn toàn hóa thành dã thú sẽ phóng tời, cắn đứt cổ họng mình ngay lập tức!
“Ô──” Đột nhiên, cự thú phát ra tiếng nức nở thống khổ, nó dừng lại lúc cách Nặc Á khoảng ba, bốn thước.
Nó không ngừng thở hổn hển, cái đuôi điên cuồng quật trên mặt đất, cơ thể giống như đang thừa nhận sự đau đớn kịch liệt nào đó mà không ngừng vặn vẹo.
Tiếng rống kiệt lực kia làm Nặc Á bừng tỉnh, cậu rất muốn lập tức bỏ chạy, chính là nhìn cự thú đang lăn lộn giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540148/quyen-6-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.