Đứa nhỏ chưa tới 10 tuổi lui thành một đoàn, lưng kề sát vào vách tường thở dốc. Bé rất nhanh bình phục lại hô hấp hỗn loạn, nắm tay siết chặt, gương mặt non nớt lộ ra vẻ thành thục cùng ngoan lệ độ tuổi này không nên có.
Tiếng bước chân hỗn loạn dần dần tới gần, ánh mắt bé con tối sầm, thân thể nhích sâu vào bóng tối trong vách tường.
“Đáng giận, nó chạy đâu rồi!”
“Này, tìm phía tây chưa?”
“Chỉ là một giống cái nho nhỏ, trốn kĩ quá!”
“Nếu để ta tìm được nhất định không bỏ qua cho nó!”
“Ha ha, Lộ Duy Khắc, miệng của ngươi vẫn còn sưng kìa ~~ha ha”
“Câm miệng!” Âm thanh khàn khàn như con vịt của thiếu niên đang trong thời kì trưởng thành.
An hơi nhếch khóe miệng, bé có thể tưởng tượng bộ dáng phẫn nộ của tên này. Đáng đời, ai bảo bọn họ cứ khi dễ bé. Mụ mụ nói phải nhẫn nại, phải hòa bình ở chung với những người khác nhưng bé không nghe đâu! Phụ thân nói nếu bị bắt nạt phải đánh trả, bé là đứa con của phụ thân, bé mới không sợ đám thú nhân thiếu niên này!
“Uy, Lộ Duy Khắc, ta khuyên ngươi vẫn nên từ bỏ đi.” Âm thanh lạnh lùng vang lên nhắm vào đám thiếu niên đang khắc khẩu, trầm thấp thuần hậu, lại mang theo vài phần ngây ngô.
An nghiêng tai lắng nghe, mày hơi nhíu lại– là Arthur, người này lại xen vào chuyện của người khác? Hắn cùng Aggreko cũng không dễ đối phó a.
“Arthur, Aggreko, các ngươi có muốn gia nhập không!” Giọng nói có vẻ hưng phấn, tự động xếp cặp song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540132/quyen-5-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.