Bất tri bất giác, từng ngày trôi qua.
Sau chuyện kia, Panda rất ngại tới quấy rầy An, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng cảm thấy xấu hổ. Tương phản, biểu hiện của An vô cùng ôn hòa, tựa hồ không hề để nó trong lòng.
Dần dần, tiểu cùng cũng bắt đầu buông được, sự kiện kia dần phai nhạt. Quan hệ của cậu và An rất nhanh lại khôi phục như trước, chính là Panda không phát hiện, từ ngày đó cậu không còn thấy Lạc Khắc nữa…..
Hai tuần sau, dũng sĩ xuất chinh trở về bộ lạc.
Thẳng tới giây phút đối mặt, Panda mới phát hiện mình nhớ Arthur cỡ nào. Cậu thậm chí không kịp nói lời nào đã bị thú nhân cao lớn khiêng lên vai, sải bước mang về ốc trúc.
“Nhớ ta không?”
Đôi ngươi xanh thẳm của thú nhân phát ra ngọn lửa mãnh liệt, chiếu thẳng vào mắt tiểu hùng.
Vội vàng gật đầu, chỉ có thể chăm chú nhìn đối phương, cơ thể Panda không khỏi rung động mãnh liệt, cánh môi run rẩy không nói nên lời.
–quả thực, cậu rất nhớ Arthur! Cậu chưa bao giờ nhớ nhung một người tới vậy!
Panda chủ động vươn tay ôm lấy phần cổ cường tráng của đối phương, vùi vào mái tóc đối phương mà cọ xát, vành tai tròn đen nhánh nhẹ nhàng lướt qua yết hầu thú nhân, như đang vô thức mời gọi.
Một tiếng hổ rống gầm lên, lí trí Arthur trong chớp mắt đã bị phá hủy. Hắn cúi đầu, hung hăng bắt được tiểu hùng đáng yêu mình ngày nhớ đêm mong. Đầu lưỡi bá đạo, liếm mút từng tấc nội bích non mềm, khi thì ôn nhu dịu dàng, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540126/quyen-5-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.