Rừngrậm xanh mướt tươi mát, xa xa là núi non cao ngất, như một lưỡi rìu bất khuất đỉnh thiên lập địa. Tiếng nước róc rách từ trên núi cao chảy xuống, tạo thành những dòng suối nhỏ trong vắt.
Sức sống chan chứa tràn ngập khu rừng, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Panda thật không dám tin, một màn huyết tinh cùng tử vong kia lại phát sinh ở một nơi đẹp như tiên cảnh thế này.
“Nha nha~~” Bé con đột nhiên không chịu yên, quơ quơ bàn tay bé xíu không ngừng quẫy loạn trong lòng Panda.
“Sao vậy? Đói bụng à?” Panda niết niết mũi bé hỏi. Cái đuôi của thú nhân cục cưng xõa tung vô cùng mềm mại, lơ đãng quất qua má cùng cằm cậu, trêu chọc làm người ta ngứa ngáy khó nhịn.
“Y nha nha~” Bé con kêu to, thấy Panda ngây ngốc nhìn mình, không khỏi dẫu cái miệng nhỏ. Bé kéo tóc Panda, một bàn tay bé xíu trắng noãn chỉ về phía tây bắc, tựa hồ muốn nói gì đó cho Panda: “Ý ngươi muốn ta đi hướng kia?”
Thú nhân cục cưng vội vàng gật đầu, đôi ngươi trong suốt nhìn thẳng vào Panda, hai lỗ tai phấn chấn dựng thẳng: “Chính là….. nếu tiến sâu vào rừng rất có thể sẽ gặp tấn mãnh long……” Panda nhìn nhìn rừng sâu yên ắng nhưng âm trầm đáng sợ, lại cúi đầu nhìn vẻ mặt mong đợi của bé con, cuối cùng vẫn không chịu được đôi mắt trong veo khát vọng này, cố gắng dồn gan dạ tiến vào rừng……
“Ai đó!”
Theo một tiếng hét to, trước mắt Panda tự nhiên loạng choạng, cậu bị mấy thú nhân đột nhiên nhảy ra khỏi bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540106/quyen-5-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.