“Arthur…… không phải ngươi nói Trúc Tử ở đây sao? Hắn ở đâu a?” Panda mờ mịt nhìn rừng cây yên tĩnh trước mặt– đừng nói là Trúc Tử với Aggreko, ngay cả một con vật nhỏ cũng không có!
“Kì quái, đúng là nơi này mà.” Arthut nhìn chằm chằm máy truy tìm trong tay, cau mày: “Chẳng lẽ Aggreko vứt thủy tinh đi?” Lắc đầu, hắn nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ này. Bởi vì trên màn hình truy tìm: thủy tinh đang trong trạng thái di động.
“Chết tiệt!” Arthur siết chặt dụng cụ trong tay, nhanh chóng tiến tới, đẩy bụi cỏ– hắn muốn xem, Aggreko rốt cuộc đang chơi trò gì!
“A, là Trúc Tử……..” Panda nhịn không được kinh hô.
Chỉ thấy một tiểu xà to cỡ ngón tay cái đang nằm trong bụi cỏ, cái đuôi quấn chặt một khối thủy tinh hình thoi, dưới ánh mặt trời chiếu ra quang mang lấp lánh– chính xác là thứ Arthur đang tìm kiếm!
Cảm giác có chuyện không ổn, con rắn nhỏ lập tức ngẩng cái đầu tam giác ‘ti ti’ phun xà tín đỏ tươi về phía thú nhân.
Bàn tay to của Arthur chụp tới, dễ dàng túm được con rắn nhỏ, kéo nó lên: “Đáng giận! Tại mày làm tao mất dấu Aggreko!” Hắn rất tức giận, không quản con rắn nhỏ có nghe hiểu hay không liền rít gào với nó.
Bé con đột nhiên bị sóng âm mãnh liệt của thú nhân công kích sút chút nữa ngất đi. Nó lắc lắc cái đầu choáng váng, cảm giác thực ủy khuất. Thứ lóng lánh này là chủ nhân đưa cho nó, nó cất giữ thật cẩn thận. Không ngờ trong rừng lại gặp phải một tên thú nhân biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540099/quyen-5-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.