Hôm sau, Ngang bớt chút thời giờ tới thăm cục cưng cùng Đề Khắc Tư, thuận tiện mang theo Keister ầm ĩ không ngớt.
Tiểu mãnh sư vừa vào cửa đã lao thẳng tới tiểu bảo bối đang nằm trên giường say ngủ, mắt thấy đã sắp tiếp cận mục tiêu thì bị một bàn tay to chộp lấy.
Đề Khắc Tư nhướng mi cùng nhóc con này mắt to trừng mắt nhỏ, tay vung lên quăng nó về phía Ngang. Hắn vất vả lắm mới dỗ tiểu bảo bối ngủ, bị tên này nhào tới thì cục cưng thức giấc mất.
“Im lặng cho ta!” Đại chưởng không chút khách khí đập lên đầu Keister.
“Sắc mặt ngươi kém quá, thế nào, còn chịu được không?” Đề Khắc Tư ngồi xuống chống tay nhìn bạn tốt. Ngang nhìn có vẻ tiều tụy rất nhiều, sắc mặt ngưng trọng phỏng chừng đã ăn không ít khổ.
“Ta không sao.” Ngang thở hắt ra, cơ thể y thật ra không có vấn đề gì, nhưng Arcelor thì thảm rồi. Đứa con lúc trước rõ ràng rất ngoan, không ngờ càng lớn lại càng nghịch ngợm, làm bọn họ nghẹt thở. Arcelor nghẹn một bụng hỏa, đương nhiên sẽ không làm mặt vui vẻ với y.
Ngang không khỏi cười khổ, vị kia của Đề Khắc Tư không tồi, vất vả lắm chỉ cho hắn xem sắc mặt khó coi. Nhưng Arcelor không giống vậy, nghiêm mặt suốt vài ngày không để ý tới y chỉ là việc nhỏ……
“Đáng chết! Mang đứa nhỏ sao lại phiền phức đến vậy!” Ngang buồn bực cào tóc, Keister tò mò nghiêng đầu. Đôi mắt đảo tròn suy tư nhìn hành động dị thường của ba ba.
“Ta không biết tình huống của Arcelor thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540065/quyen-4-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.