Trên cánh đồng bát ngát là một thân ảnh tuyết trắng, như một tia chớp chợt lóe lên.
Một lát sau, cự lang bạch sắc dừng lại trên đồi núi, đôi thú mâu xanh biếc sắc bén quét về phía trước──
Bộ lạc lang tộc khổng lồ vô cùng phồn thịnh.
………..
“Ca, ngươi đã trở lại──A, Arcelor!”
Hilda dụi mắt, không thể tin được ưng nhân đang xuất hiện trước mắt mình chính xác là Arcelor đã mất tích nhiều ngày!
Cậu kích động tới không nói nên lời bổ nhào về phía ưng nhân.
“Ngô──” Arcelor bị trúng một cú này đau tới nhe răng trợn mắt, nhịn không được ‘khẽ’ hút khí.
“A, thực xin lỗi! Ngươi sao rồi?”
“Không sao.” Arcelor lắc đầu, hơi lùi về phía sau một chút.
“Hilda, đi chuẩn bị một chút thức ăn và dược thảo.” Andy biến trở về hình người, phân phó đứa em.
“Được.” Hilda gật đầu vội vàng chạy đi thu xếp.
Nhìn thấy bộ dáng hoang mang của thiếu niên chạy ra xa, Arcelor lộ ra nụ cười vui vẻ.
“Tiểu Bạch…….” Cậu quay đầu lại, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của bạn tốt không khỏi cười khổ.
“Đã nói đừng có gọi ta như vậy.” Biểu tình Andy có chút khó chịu, từ đầu tới cuối chưa hề bày ra vẻ mặt dễ chịu với ưng nhân.
“Ngươi ──” Cậu siết chặt nắm tay hơn nửa ngày mới thở mạnh một hơi.
Ánh mắt sắc bén của lang nhân trừng Arcelor: “Vì cái gì lúc ấy ngươi phải làm vậy?”
“Cái, cái gì……” Nhìn biểu tình đối phương, Arcelor thầm kêu không tốt. Tiểu Bạch nhất định còn ghi hận chuyện mình dụ Ngang tới khe sâu. Cậu bày ra vẻ mặt đau khổ, co rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540039/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.