Bình minh chậm rãi tiến tới đánh làm đại địa bừng tỉnh, ánh sáng chiếu rọi khắp sơn cốc tràn ngập xanh tươi, từ trong cánh rừng xa xa truyền tới những tiếng chim hót véo von, tiếng róc rách từ dòng suối làm buổi sáng yên tĩnh tăng thêm vài phần sức sống. Đột nhiên trên bầu trời xẹt qua một thân ảnh đỏ rực như ngọn lửa, xinh đẹp hệt một mũi tên lửa; lại giống như ánh bình minh rực rỡ, ngọn lửa như có sinh mệnh, vẫy đôi cánh tuyệt đẹp, lướt qua bầu trời……..
Arcelor gập cánh lại, yên lặng tiến tới sau lưng ưng nhân cao lớn.
“Walker!”
Ưng nhân quay đầu lại, đôi mắt xám tro giống hệt ba ba nhìn người phía sau, lộ ra tươi cười.
“Arcelor.”
“Gọi ca ca!’
Arcelor không chút khách khí đá ưng nhân một cước, đồng thời đoạt lấy trân bảo trong tay hắn──vòng cổ nanh sói!
“Hắc hắc~” Arcelor xấu xa nhích tới gần đứa em, giơ vật trong tay lên: “Ngươi lại nhớ tới người trong lòng? Nhìn trúng thì cứ tới cướp về đi.”
Cậu liếc mắt nhìn đứa em, ngữ khí có chút đắc ý: “Đây là truyền thống của bộ lạc chúng ta! Một khi nhìn trúng liền ra tay không do dự!”
“Không!” Walker kiên định cự tuyệt: “Ta sẽ để lang tộc thừa nhận quan hệ của ta và Hilda. Ta muốn đường đường chính chính mang Hilda về bộ lạc!”
“Xì~” Arcelor bĩu môi, nhỏ giọng: “Đúng là đồ đầu đất…….”
“Ngươi a! Sao không có chút quyết đoán nào của ưng nhân! Chúng ta chỉ cần đoạt người về là được rồi, không cần đáp ứng yêu cầu của tên thối lang kia!” Arcelor gian xảo liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540018/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.