Căn phòng nguyên bản để thờ cúng khối thủy tinh hiện tại đã trở thành phòng thí nghiệm của Khải Ân, số 7 đem tất cả dụng cụ có thể sử dụng tới nơi này. Lúc này Khải Ân đang bận rộn làm việc, tựa hồ như hoàn toàn không chú ý tới một bóng đen đang tới gần hắn………
Dựa vào lớp đệm thịt mềm mại di chuyển không hề phát ra âm thành nào, bóng đen nhẹ nhàng lại cẩn thận chậm rãi tiếp cận, di động rút ngắn dần khoảng cách……… cơ thể hơi hạ thấp, tứ chi gập lại, móng vuốt lóe ra, tập trung sức mạnh trong nháy mắt bật lên dồn con mồi vào chỗ chết! Thời cơ——chính là hiện tại!
“Cục cưng, đừng nghịch ngợm.”
Âm thanh Khải Ân không nhanh không chậm làm bé con nhất thời như quả bóng xì hơi đặt mông ngồi trên mặt đất.
“Ô~~~~”
Ba ba rõ ràng đã dạy như vậy, như thế nào cũng không thể dùng được với mụ mụ a? Vẫn là mụ mụ lợi hại~ cục cưng biến trở về hình người bám vào chân Khải Ân leo lên.
“Mụ mụ~ a——bao~~bao~~”
“Là ôm mới đúng!” Khải Ân xoay người ôm lấy cục cưng: “Không phải bảo con không được thường xuyên biến hình sao, thật là!”
Thường xuyên biến thân sẽ hao một lượng lớn thể lực của thú nhân, một thú nhân trưởng thành một ngày cũng chỉ biến hình vài lần huống chi cục cưng vốn chỉ là trẻ con.
“A ân~~” cục cưng cọ a cọ mặt trong lòng ngực Khải Ân tìm một vị trí thoải mái. Mụ Mụ bảo bé đừng loạn biến hình nhưng bé thấy đâu có vấn đề gì a, nhiều lắm chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1539957/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.