Thực ghê tởm! Khải Ân thấp giọng mắng một tiếng, phần eo dùng lực một chút sau đó dùng hai chân đạp lên hàm răng nhọn lởm chởm lồi ra ngoài của mẫu trùng, giây tiếp theo đã an toàn nhảy lên đầu mẫu trùng, cả động tác chỉ trong nửa phút, vô cùng lưu loát. Tây Thụy Tư chạy tới nơi Mặc Lợi Nhi phát ra tiếng thét chói tai thì nhìn thấy động tác vừa nãy của Khải Ân, bị dọa trái tim suýt chút nữa nhảy ra ngoài. 
Tìm được vị trí, Khải Ân phóng ra cơ quan ngắm chính xác vị trí—— một âm thanh nhỏ vang lên, lớp vỏ cứng rắn trên đầu mẫu trùng bị nổ tung rộng khoảng 10cm, một mảnh chip nhỏ không ngừng mấp máy trong phần thịt màu vàng. 
Cú nổ vừa nãy làm mẫu trùng phát ra tiếng gào thét thê lương, càng thêm kịch liệt vặn vẹo thân hình. Một chân Khải Ân lảo đảo, cơ thể mất cân bằng bổ nhào về phía trước, tay phải bởi vì chống đỡ cơ thể mà sáp nhập vào đống thịt nhầy nhụa nhoi nhúc trên đầu mẫu trùng………. 
…………Kinh tởm! Khải Ân rút tay về——đoạt được con chip, nhưng mà——Khải Ân nhìn thấy tay phải dính toàn chất lỏng vàng nhầy nhụa ý nghĩ duy nhất trong đầu chính là: phải mau tìm một chỗ rửa tay! 
Mẫu trùng trên bầu trời bắt đầu run rẩy kịch liệt, lao thẳng xuống mặt đất…….. Khải Ân bắt lấy cơ hội nhảy xuống khi cơ thể mẫu trùng rớt xuống đất, còn chưa kịp ổn định cơ thể đã bị Tây Thụy Tư ôm vào trong lòng. 
“Chết tiệt, ngươi! Ngươi!” Tây Thụy Tư tức giận nghiến răng nghiến lợi, nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1539931/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.