Ngày từng ngày trôi qua, bụng Vân càng lúc càng lớn, máy thai cũng càng ngày càng rõ ràng. Tuy Tư Văn bỏ lỡ lần máy thai đầu tiên nhưng vài lần sau anh vẫn bắt kịp. Lần đầu tiên cảm thụ bé cưng máy thai, đầu Tư Văn trống rỗng, sinh mạng cường tráng hữu lực cử động dưới lòng bàn tay khiến anh không thốt ra lời, chỉ có thể nhìm chằm chằm vào Vân không dám chớp mắt.
Vân bị anh nhìn đến mạc danh kỳ diệu, nghĩ đến phản ứng người này khi nghe tin mình mang thai thì bỗng hiểu ra. Tư Văn bình thường rất trầm ổn, nhưng phản ứng trong chuyện này thật sự khiến cậu mở rộng tầm mắt, nhưng loại phản ứng vô thố khác thường này ngược lại khiến cậu cảm thấy anh rất đáng yêu.
Bụng càng lớn thì hành động của Vân càng lúc càng không thuận tiện. Tư Văn vốn luôn bất an với việc Vân mang thai nên chỉ có thể nửa tháng liền ôm Vân xuyên qua màn tuyết mùa đông giá lạnh để đến nhà tế tự một lần. Nhờ phúc của việc tin tức xã hội hiện đại nhanh chóng và đa phương tiện, anh vẫn biết mang thai tốt nhất nên đi sản kiểm định kỳ. Ở thú thế, có thể làm sản kiểm cũng chỉ có tế tự.
Thế nhưng ở thú thế không có từ sản kiểm, nên hành động này của Tư Văn trong mắt mọi người liền biến thành anh phi thường yêu thương Vân, bất tri bất giác liền thành đại biểu mới của thú nhân tốt trong bộ lạc. Kết quả chính là rất nhiều giống cái liền bắt đầu bất mãn với bạn đời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-tu-van/1581408/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.