Mưa to thực nể tình, ngày hôm sau đã tạnh, có suối nước nóng nên Vân mặc dù mắc mưa, lại điên cuồng một đêm cũng không hề không thoải mái, eo lưng đau nhức do có nước nóng nên cũng giảm bớt. Nhưng dù thế Tư Văn vẫn cảm thấy không nên xuất phát ngay. Đại bộ phận thổ địa thú thế đều không thường xuyên có người qua lại, thậm chí có những nơi còn không có bóng người nên cơ bản ngoài bộ lạc thì đất đai ở những nơi khác vẫn duy trì nguyên trạng.
Tuy hoàn cảnh tốt nhưng vào mùa hè, mưa to từ trên trời trút xuống, mặt đất bị mưa tưới thành hoàn toàn lầy lội, vừa đi thì bùn đã dính đầy chân. Lúc này dùng hình hổ gấp rút lên đường hiển nhiên không phải lựa chọn tốt, vì thế hai người liền ở trong hồ nước nóng trong động nghỉ vài ngày mới xuất phát. Nhưng lúc xuất phát, ánh mắt Vân nhìn Tư Văn có chút oán thầm, Tư Văn chỉ có thể sờ mũi, làm bộ như không phát hiện.
Nhưng đó cũng là do anh tự làm tự chịu, vốn giờ đang là kỳ phát tình của thú nhân, sức chống cự với giống cái rất yếu, hơn nữa hoàn cảnh lại tốt, mấy ngày nay Tư Văn ăn một bữa mặn hoành tráng, tối nào cũng ép buộc, hơn nữa chà đạp cả đêm. Dù tính ở đây loại chuyện này có thể khoe ra ngoài nhưng nếu khiến cơ thể không thoải mái thì sẽ làm người thấy không vui.
Đường phơi nắng vài ngày đã khô gần hết, hai người lại bắt đầu tốc độ trước kia, sau nửa tháng rời khỏi tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-tu-van/1581403/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.