*chúc mừng ngày lễ độc thân và ngày tổng công ~*
Tháng săn bắt đến, cũng có nghĩa chỉ một tháng nữa thì mảnh đất rộng lớn này sẽ nghênh đón mùa đông giá rét và dài lâu. Người tộc Mèo Rừng đã lục tục toàn bộ đến tộc Dực Hổ, mà giống đực tộc Dực Hổ cũng càng ngày càng bận rộn, cũng càng ra sức săn thú, vừa để hấp dẫn giống cái tộc Mèo Rừng vừa để chuẩn bị cho thú triều.
Trong bộ lạc ai cũng biết mùa đông năm nay có thể sẽ có thú triều, nhưng khiến Tư Văn kinh ngạc là không ai khủng hoảng, tất cả mọi người đều bình tĩnh làm việc của mình. Giống đực cố gắng săn thú, giống cái cố gắng hái quả đào khoai, thú con ngoan ngoãn cùng thú nhân già học kỹ xảo, giúp a ba cất giữa thực vật. Trong bộ lạc vẫn như cũ, hài hòa ổn định, khiến Tư Văn cũng cảm thấy an tâm.
Anh chưa từng trả qua thú triều, thậm chí còn chưa quá hiểu được thế giới này. Những gì anh biết chỉ là đại bộ phận tình huống của tộc Dực Hổ. Làm một người sinh hoạt vài chục năm ở thời đại hòa bình, dù anh biến thành dã thú sinh tồn nửa năm thì trong nội tâm vẫn sợ hãi chiến tranh, huống chi anh còn có người muốn bảo vệ. Nói không hề sợ hãi thì chỉ là lừa mình dối người, nhưng nhìn thấy mỗi người trong bộ lạc đều đang cố gắng làm việc của mình, anh bỗng nhiên cảm thấy thú triều cũng không đáng sợ như vậy.
Con người là loài sinh vật ti tiện lại cao quý, có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-tu-van/1581369/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.