Đây là … cái gì? Nâng nâng tay, rất tốt, móng vuốt xù lông trước mắt di chuyển lên xuống vài cái, cúi đầu nhìn nhìn ngó ngó, màu lông sáng mượt, là một tấm da hổ hiếm có. Tư Văn liền bùng nổ, xuyên việt đến thân thể người khác thì thôi, này mẹ nó biến thành dã thú là sao thế này! MN, chẳng lẽ nguyên chủ của thân thể này là một con yêu tinh hổ? Có cần phải lừa đảo đến thế không!
Con hổ to lớn cứ như vậy mà ở trên giường nóng nảy đi đi đi lại, chỉ là thân mình hơi xiêu xiêu vẹo vẹo, khiến cho sự nóng nảy kia dần dần thành ra đáng yêu. Og đứng ở cửa, trầm mặc nhìn con hổ xiêu xiêu vẹo vẹo, một lúc lâu sau, lên tiếng nói: “Cậu nên ăn cơm chiều.”
Thân hình con hổ cứng đờ, vội vàng xoay lại nhìn anh, thế nhưng không đợi nó xoay xong, bởi vì quá mức kích động mà bước nhầm chân, rầm một tiếng ngã xuống giường.
Og yên lặng cùng con hổ nằm trên mặt đất nhìn nhau một lúc, khóe miệng không thể nhận ra mà hơi nhếch lên, sau đó, trước ánh mắt vội vàng của con hổ, bình tĩnh nói: “Thú con vừa biến hóa xong thường sẽ vì không khống chế được lực lượng mà đột nhiên biến hóa giữa hình thú và hình người, cậu lần đầu tiên biến hóa, không giỏi khống chế lực lượng như người khác, cho nên biến thành thú là rất bình thường, chờ đến lúc cậu nắm giữ lực lượng thuần thục, tự nhiên sẽ tốt hơn. Đây là bữa tối của cậu, ba ngày sau, tôi sẽ dạy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-tu-van/1581345/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.