Mọi người ở phía trên sân thượng, khi thấy rõ thân ảnh đứng trên thông đạo phía ngoài thành kia, ánh mắt liền trầm xuống, mạnh mẽ hít vào một hơi! Sắc mặt đầy rẫy âm trầm thô bạo, hảo, tốt lắm! Trầm Lăng không có khả năng vô duyên vô cớ chạy khỏi tòa thành, trừ khi có kẻ áp chế, mà thân phận kẻ áp chế này, cho dù có không nói ra mọi người cũng biết đó là ai?
Nuốt nước miếng, Trầm Lăng ám thị bản thân phải bình tĩnh, hai tay nhanh chóng tóm lấy tay vịn ở hai bên trên thông đạo, cố gắng ổn định trên thông đạo không ngừng lay động, cách tốt nhất lúc này là chạy tới địa phương gần nhất, nhưng vừa mới rón rén bước đi, thông đạo trước mắt gãy vỡ, khắp đầm lầy sôi sùng sục như nồi nước sôi, hoàn toàn sôi trào,một đám bọt nước to lớn vỡ ra.
Một chút vô ý khiến Trầm Lăng bị quăng xuống, rơi vào đầm lầy bên dưới
“Đáng chết!” cảm thụ thân mình đang từ từ chìm xuống, cắn chặt môi, cánh tay vươn ra muốn bắt lấy tấm ván gỗ trước mắt, ý đồ muốn rời khỏi cái đầm lầy này, cùng với đầm lầy đang lục bục, Tử vong lâm ở phía trước mười thước cũng bắt đầu biến hóa, nguyên bản là cây cối rậm rạp, nháy mắt lại héo rũ, giống như là bị thứ gì đó hút khô sinh lực
“Lăng!”
Vài tiếng gầm gừ tê tâm phế liệt, từ trên sân thượng truyền ra. Lúc này trên sân thượng đã đứng đầy người, đều tò mò cái người bên trong đầm lầy kia là ai? Tạp Địch Lợi đưa theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-luyen-sung/1348321/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.