“Này, này thôi?”
Cái trán nhịn không được toát ra mồ hôi lạnh, không dám nhìn tới ánh mắt âm trầm khủng bố của, Lăng như vậy thực khủng bố thực áp lực a, sớm biết vậy y nên quản kĩ miệng mình, không nên tiết lộ về lễ rửa tội của bảo bảo, nên giờ mới lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan
Xấu hổ xoa xoa tay, biểu tình có chút cứng ngắc, không biết nên làm như thế nào cho phải? Trầm Lăng gõ mặt bàn, một bên kháp kháp hai má bảo bảo, khóe miệng gợi lên đường cong nguy hiểm. Những ngón tay chậm rãi rơi xuống bên người, bắt đầu chậm rãi rung động, nhìn Trầm Lăng siết chặt nắm tay, Huyền Minh không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa
Liếc mắt xa xa nhìn thấy Giản cùng Tát Mông đi tới nhà gỗ, Trầm Lăng lạnh lùng liếc nhìn Huyền Minh một cái, nói “ta xử lý chuyện của Giản trước, sau đó chúng ta tiếp tục hảo hảo trao đổi.” Đáy mắt chợt lóe lên tức giận rồi biến mất làm cho Huyền Minh đánh cái rùng mình. Vẻ mặt cầu xin, ôm bảo bảo không dám nhúc nhích
“Đến đây!” Ngẩng đầu nhìn Giản không được tự nhiên, ý bảo y ngồi, nhìn thân mình khôi ngô của Tát Mông, lại nhìn Giản đang ngồi trên ghế “Cuộc sống của hai người gần đây thế nào?”
“Cái gì thế nào?” Bị Trầm Lăng bất ngờ, mê hoặc nhìn Trầm Lăng, thân mình Tát Mông cứng ngăc, gương mặt ngăm đen không khỏi có chút ửng hồng, Huyền Minh ho nhẹ vài tiếng, quay đầu làm bộ không thấy ánh mắt bỡn cợt của Trầm Lăng, tính xấu của Lăng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-luyen-sung/1348316/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.