“Đây là có chuyện gì?”
Huyền Hàn từ trong tay tộc nhân tiếp nhận Loan Phượng đang bất tỉnh, hoàng mâu âm trầm cùng lạnh lẽo, hơi thở quanh thân càng lúc càng băng giá, nhanh chóng kiểm tra thân thể Loan Phượng, sau khi xác nhận không hoàn toàn bị thương mới thấy yên tâm, đem Loan Phượng ôm vào đình trú của Dực Xà tộc.
Khi đi ngang qua chỗ Huyền Minh, cước bộ hơi hơi dừng lại, lệ khí chợt loé lên rồi biến mất. Đông Hoàng hơi hơi kinh ngạc, y không giống với Huyền Minh thần kinh thô, không phát hiện ra lệ khí của Huyền Hàn, con ngươi đen thâm thuý bí ẩn, Long thú trời sinh có năng lực dị bẩm, giúp cho y so với kẻ khác biết được tương lại sẽ xảy ra chuyện gì
Trầm Lăng không thể nào chỉ thuộc về một mình y, thân phận của Trầm Lăng là Nguyệt Thần sứ giả, hắn nhất định sẽ phải cùng với những kẻ khác dây dưa không ngớt, sau buổi triềm miên hôm qua, y cũng không phải không nghĩ tới việc đem theo hắn cao bay xa chạy, trửo về rừng rậm trung ương, quay về Long cốc
Như vậy thì Trầm Lăng sẽ không thể trêu trọc ai được nữa, nhưng cuối cùng y vẫn lựa chọn buông tay, vận mệnh đã sớm được sắp đặt, y chỉ có thể nhìn, không thể tránh, càng không thể tuỳ ý sửa đổi.
Vỗ về ngực đau đớn, thần sắc Đông Hoàng ảm đạm, lại nhìn Huyền Minh đang cuốn trên tay mình, có lẽ không biết mới chính là hạnh phúc nhất, dự báo của Nguyệt Thần là kiếp nạn sắp rơi xuống, Huyền Minh phải nhanh trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-luyen-sung/1348294/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.