Nằm trên gường gỗ say sưa ngủ, da thú quấn quanh hông, trên tấm lưng xích loã dày đặc hồng ngân, trên thân thể trắng nõn của Trầm Lăng dường như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng.
Huyền Hàn ẩn nấp thân thể, im lặng lẫn vào góc tối, xà đồng lạnh lẽo, giống như một thanh lợi kiếm sắc bén, tuỳ thời có thể thoát ra khỏi vỏ, hướng tới mục tiêu của chính mình. Lời hứa với Thanh Loan, y tuyệt đối thực hiện được, Huyền Minh hiện tại còn chưa thể tự mình đảm đương được bộ tộc, trông đầu liền nhớ về truyện mấy năm trước, khi đó Huyền Minh còn ỷ ôi ngồi trong lòng y thân thân thiết thiết gọi tên y, quãng thời gian ngọt ngào đó, đã theo người nọ tiêu tan thành mây khói. Mấy năm nay, y đem Huyền Minh bảo hộ dưới cánh của mình, chính là hy vọng Huyền Minh sẽ không thể xen vào ân oán giữa y và người kia, nhưng sự xuất hiện của Trầm Lăng, tựa hồ đã đảo lộn toàn bộ kế hoạch
Nguyệt Thần sứ thì sao? Chỉ cần là kẻ cản trợ bước tiến của y, y đều sẽ loại bỏ. Lệ khí loé lên trong xà đồng rồi biến mất, Trầm Lăng đang nằm ngủ trên giường thân mình run lên, ngón tay hơi co lại, bởi vì khác góc độ, nên chút động tác này của Trầm Lăng không làm cho Huyền Hàn chú ý. Vùi mặt xuống tấm đệm, hơi hơi thay đổi phương hướng, khoé miệng tràn đầy lạnh lẽo, sát khí xa lạ, sát khí này che dấu rất tốt, nếu không phải có chút cảm xúc xáo động kia, Trầm Lăng hắn đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-luyen-sung/1348292/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.