Chương trước
Chương sau
Nhìn hai thú nhân hôn nhau đến mức không tách nhau ra, Lôi Tấn là có kinh ngạc, dù sao ở hiện đại cũng khó nhìn thấy hai đại nam nhân ở giữa ngã tư đường hôn nhau đến khó xá khó phân (khó tách khó rời) đi? hơn nữa cả hai đại nam nhân này đều cao hơn hai thước, hiệu quả thị giác này thực là đánh quá sâu đi, hơn nữa Lôi Tấn còn thực nhàm chán nghĩ tro bụi đầy trời thế này, bọn họ không ăn vào miệng sao? Nhìn nhìn rơm rạ nơi nơi bay lên, ngẫm lại đều cảm thấy thực ê răng a, sẽ không đợi tới lúc nước miếng chảy ra đều là màu đen đi?

La Kiệt không cần hỏi cũng biết Lôi Tấn hiện đang nghĩ cái gì, thì nhìn biểu tình của hắn không chút e dè nhìn hai người kia môi chạm môi, xem đến thoải mái nữa, còn người bị nhìn không còn bình tĩnh được nữa, trên mặt thú nhân kia tựa hồ đã biểu hiện vẻ từ chối, nụ hôn càng thêm sâu, thế nhưng kẻ đang nhìn còn coi đến nghiện, ngẩng đầu, một cái liếc mắt lạnh lẽo bắn tới

Tóc màu vàng hơi sậm, ánh mắt gần như màu lam đậm, ngũ quan hình dáng đối xứng, tuyệt đối là một mỹ nam tử, chính là người này có thể so với một que kem cực lớn, vào ngày nóng bức thế này dùng để hạ nhiệt thực rất thích hợp, nhưng nhiệt độ thảo nguyên ngày và đêm chênh lện rất lớn, tới ban đêm trời lạnh, ngủ cùng một chỗ còn không bị đông chết sao, nghĩ lại ở trong nhà mình cũng có một tòa băng sơn, mỗi ngày buổi tối cùng nhau ngủ, đến nay còn chưa bị đông chết, còn sống rất tốt

Lôi Tấn nhăn mày nhíu măt, ân? Nhìn có chút quen mắt, đặc biệt ở thời điểm trừng mắt với hắn, bất quá hay là … không biết.

Nhưng mà người phía trên vừa nhấc đầu, lại làm cho khuôn mặt người ở dưới lộ ra, vậy mà là Tề La, bình thường nhìn rất trung thực, thường xuyên la cà tới nhà La Kiệt, nhìn thấy người đôi khi còn nói chuyện lắp bắp, không nghĩ tới hôm nay lại thấy một mặt hào phóng như vậy

Kỳ thực Lôi Tấn đâu có biết, bình thường Tề La chỉ khi thấy giống cái mới có thể nói lắp, còn khi nói chuyện thông thường lại rất lưu loát

Tề La thấy hai người, gương mặt đỏ như chích ra máu, lúng ta lúng túng nói “La Kiệt thúc thúc, Lôi Tấn, các ngươi đã về sao?”

Thú nhân kia nghe thấy tên bọn họ rõ ràng có chút kinh ngạc, nhất là nhìn chằm chằm Lôi Tấn đánh giá vài lần, nhưng diện mạo của La Kiệt cùng Lôi Tấn đều bị bao kín mít, phỏng chừng cái gì cũng nhìn không thấy

La Kiệt gật gật đầu, không có nói nhiều

Lôi Tấn cùng Tề La thật ra cũng coi như quen biết, khóe miệng cười cười, nhưng thật ra rất muốn khen y tác chiên dũng mãnh gì gì đó, nói “Tề La, ngươi….” Tưởng tượng lại, vừa rồi giống như Tề La bị đè ở dưới đi, lời này cũng không thể nói ra được, cuối cùng lời nói ra lại mơ hồ không rõ “À, rất tốt.”

Về phần tốt cái gì, thì mỗi người một ý đi

Tề La lúng túng cười hai tiếng, phỏng chừng cũng không hiểu Lôi Tấn muốn nói cái gì

“La Kiệt thúc thúc, Lôi Tấn, ta giúp các ngươi khiêng đồ vào nhà? Ta cũng vừa về tới, thấy bọn An Sâm thúc thúc còn ở trên thảo nguyên.” Tề La tay cùng chân nhấc lên đi tới



Người phía sau giống như thất bại rũ bả vai xuống, im lặng đi qua cũng muốn đỡ những thứ trên người La Kiệt cùng Lôi Tấn

Lôi Tấn lui từng bước, nói “Không cần, những thứ này không nặng, ta tự làm được.”

Mặt người nọ cũng không nhăn dù là một chút, chính là lạnh lùng, đưa tay đem cái thứ buộc trên vai Lôi Tấn kéo tới tay mình, cướp bóc cũng không thuần thục tới vậy đi

“Uy uy…” Nào có người như vậy a? Hỗ trợ gì mà giống như đòi nợ vậy

“Gia Hách, ngươi không lên làm vậy, có thể dọa tới Lôi Tấn đấy.” Tề La đã đem tay nải trong tay La Kiệt cầm lấy, thấy động tác thô lỗ của Gia Hách, nhịn không được nhắc y.

Gia Hách hừ lạnh một tiếng, không đáp. Đem tay nải của Lôi Tấn ném lên lưng mình, dẫn đầu đi về phía nhà La Kiệt.

Tề La thấy y như vậy, nhanh chóng đi qua chỗ Lôi Tấn nói “Gia Hách tuy rằng có thô lỗ, nhưng là người tốt lắm, ngươi đừng sinh khí với y.”

Lôi Tấn lắc lắc tay, hắn như thế nào có thể vì chuyện nhỏ này mà giận, tuy rằng cái tên Gia Hách gì đó đúng là nhìn hắn không vừa mắt, nhưng người ta tốt xấu gì cũng tới hỗ trợ, điểm khí độ ấy là phải có

Hai nhà đúng là hàng xóm, đi chưa được mấy bước đã tới nhà, cửa nhà nơi này đều không khóa, cửa các nhà chỉ là tiện khép lại, phía sau của có thêm hai cái nắm tay dạng đỡ, cùng một cái đòn ngang, từ bên trong chốt mở cánh cửa rất thuận tay, cũng tiện để từ ngoài đi vào, chỉ cần đem một cái cánh ẩn về trước là được, miễn là giữa cánh cửa có một khe hở, qua khe hở đó, đẩy thanh chắn ngang kia lên là được

Gia Hách cùng Tề La đem mấy thứ trong tay để lên bàn đá trong sân

Tề La lại hỏi “La Kiệt thúc thúc, Lôi Tấn, còn có gì cần hỗ trợ không?”

La Kiệt nói “không có, cảm ơn ngươi, Tề La, tất cả mọi người vừa mới quay về, ngươi cùng a sao về dọn nhà đi, nơi này chỉ cần ta và Lôi Tấn là đủ rồi.”

Lôi Tấn gật đầu nói đúng

Hai người kia lúc nầy mới đi

“La Kiệt, hai thú nhân cũng có thể?” hai người trước quét dọn phòng, cũng may lúc đi có đoán trước được tình huống này, cửa sổ đều đón chặt, tuy không thể tránh khỏi có chút tro bụi bay vào, nhưng cũng không phải quá nghiêm trọng, ít nhất so với bên ngoài cũng tốt hơn nhiều lắm

“Tình huống cụ thể, ta cũng không rõ cho lắm, chính là trong những văn tự hình đồ được ghi chép của Báo tộc có ghi rằng, từ rất nhiều năm trước, trên đại lục Á Đặc Tư này đã từng trải qua một thời kì băng hà rất dài, khí hậu giá lạnh, đồ ăn thưa thớt, giống cái thân thể tương đối yếu kém ở trong thời gian này phần lớn đã tử vong, sau khi kỷ băng hà trôi qua, tỉ lệ giống cái cùng thú nhân trong các bộ tộc đều mất cân đối nghiêm trọng, vì thế liền xuất hiện hiện tượng hai hoặc rất nhiều thú nhân cùng ôm một giống cái, tuy rằng hiện tại số lượng giống cái trong mỗi bộ tộc đã tăng lên rất nhiều, thế nhưng vãn ít hơn so với các thú nhân, vì thế chuyện này cũng không thể tránh khỏi.” La Kiệt thật ra giải thích không ôn không hỏa, thậm chó lúc giữa còn dừng lại thay đổi khăn lau một lần

“Nhiều thú nhân cùng ôm một giống cái, là cộng thê?”Lôi Tấn ngồi chổm hổm lau chân bàn, hoài nghi mình nghe nhầm, trừng to mắt chưa từ bỏ ý định xác nhận nói

“Ngươi cũng có thể gọi là hệ thống nhất thê đa phu.” La Kiệt nhìn thoáng qua Lôi Tấn,tựa hồ như chuyện không liên quan tới mình mà bổ sung một câu

Lau xong ngăn tủ đầu giường, đá đá Lôi Tấn còn ngồi chồm hổm ở nơi nào đó “Đừng có na na ở đây, cản đường lắm.” Đi tới bên cửa sổ, bắt đầu lau dọn



“Vậy ngươi cũng là….” Lời Lôi Tấn còn chưa dứt

La Kiệt đã đáp “Giống như ngươi nghĩ đó.”

“Ta vẫn nghĩ ngươi là…”Lôi Tấn thiếu chút nữa đã thốt ra, lập tức kịp phản ứng, dừng lại

“Là gì?” La Kiệt không tính buông tha hắn, quay đầu truy vấn

“Không có gì, không có gì.”Lôi Tấn nhanh chóng xuất ra một nụ cười vô cùng sáng lạn, nếu cho La Kiệt biết, thì với tính tình của y, còn không cùng mình liều mạng sao, tuy rằng y khẳng định không đánh lại mình

“Ngươi tốt nhất không nên suy nghĩ miên man.” La Kiệt cảnh cáo hắn, xoay người tiếp tục lau cửa sổ

Nhưng mà ở ngay trong thời khắc La Kiệt quay người đi, nụ cười trên mặt Lôi Tấn được thu hồi, đáy mắt nhất thời sắc bén, thì ra chủ ý của ba tên đáng đạp kia là cái này, cộng thê sao?

Đêm qua cùng Mặc Nhã làm, tuy không phản kháng được, thứ nhất là do hắn sa vào hưởng lạc, thứ hai hắn quả thực có cảm giác với Mặc Nhã, thế nhưng trong đáy lòng mơ hồ cái lý do người thứ ba làm sao lại không cảm thấy, nếu cùng Mặc Nhã xảy ra quan hệ, hai huynh đệ bọn họ hẳn sẽ biết khó mà lui, chứ cũng không thể cùng huynh đệ nhà mình cướp người được? Ứng phó với một Mặc Nhã, so với ba tên thú nhân lúc nào cũng nhìn mình chằm chằm hẳn tốt hơn đi? Nhưng mà bây giờ lại là cái tình huống gì? Thế nhưng còn có cả cộng thê?

Mơ thực là đẹp! Lão tử là nam nhân, cũng không chịu xem ta có đồng ý hay không! Lão tử không đồng ý, thì các ngươi cứ mơ có ngày đó đi

“Cẩn thận cái chân bàn của ta, năm kia mới làm đó.” La Kiệt thấy Lôi Tấn cúi đầu lau càng lúc càng mạnh, giống như hận không thể lau đi một tầng da của cái bàn

“ La Kiệt, ngươi làm đi.”

La Kiệt thở dài trong lòng, Lôi Tấn, ta sẽ chậm rãi nói từng chuyện từng chuyện cho ngươi biết, ngươi cuối cùng sẽ lựa chọn cái gì đây?

“Đúng rồi, cái tên Gia Hách kia là ai a? Nhìn có chút quen mắt” Lôi Tấn đổi đề tài

“Ca ca song sinh của Gia Nặc.” La Kiệt trả lời đương nhiên

“Cái kia, La Kiệt a, ta có thể hỏi một chút, cái kia… Gia Nặc là ai?”

La Kiệt liếc hắn một cách quái dị, gần đây y nghe nói Gia Nặc ở trong bộ tộc vừa khóc vừa hét, sớm muộn cũng đem Hi Nhã từ trong tay Lôi Tấn cướp về, kết quả gào to nửa ngày, chánh chủ này căn bản Gia Nặc là ai cũng không biết, này thực đáng cười, bản thân La Kiệt cũng muốn cười

“Thực sự nổi tiếng?” Lôi Tấn thấy La Kiệt bộ dáng muốn cười mà không cười, hỏi. Đối với chuyện của mấy con tôm nhỏ không liên quan tới mình, hắn luôn luôn nhìn cái là quên, một chút cũng không lãng phí tế bào não của mình

“Không nổi tiếng, chính là kẻ ái mộ mà ngươi giúp Hi Nhã xử quyết vào hôm Cùng thú ngày thôi.”



“Trách không được, ánh mắt như dao nhỏ kia thật giống nhau, ta đúng là bị Hi Nhã hại chết.”Biết vậy chẳng làm. Lôi Tấn vỗ vỗ quần đứng dậy

Thật đúng là không tự giác, La Kiệt khinh bỉ hắn, phỏng chừng Gia Hách nhìn Lôi Tấn không vừa mắt, phần lớn là do quan hệ với Tề La, y nhìn ra Tề La đối với Lôi Tấn có vài phần hảo cảm, chính là cái loại cảm giác của thú nhân giành cho giống cái, bất quá Lôi Tấn đại khái chính là trực tiếp xem nhẹ

“Gia Hách cùng Tề La phỏng chừng sẽ thành một đôi.”La Kiệt nhắc nhở hắn, nên cùng Tề La giữ một khoảng cách thích hợp

“Mọi người không có ý nghĩ kì thị.” Hoàn toàn không cùng một đề tài mà

“tất cả mọi người đều đã quen rồi, dù sao chuyện như vậy không phải chỉ có Báo tộc mới có, giống cái rõ ràng không đủ, chẳng lẽ muốn thú nhân không có bầu bạn dựa vào tay phải của mình giải quyết sao?” Theo lời Lôi Tấn nói tiếp

“Cũng đúng.”Lôi Tấn đem nước bẩn đổ đi, lấy một chậu nước sạch đi vào

Đem hai cái nhà quét dọn một lần, cái gì đã mang đi thì đem nó trả về chỗ cũ

Bếp nồi bát đĩa chậu trong bếp được rửa qua một lần, bọn An Sâm đã trở lại, cõng theo không ít con mồi, bất quá da đều bị nướng đến không còn lông, có muốn dùng thực rất tệ

Những con mồi này không vội xử lý, vài người trừ bỏ Minh Nhã đều lần lượt cầm thùng, bảo bọn họ vào nhà, sau đó hóa thành hình thú bay tiếp ra ngoài

Lôi Tấn đứng trước cửa sổ, không mất bao lâu, trên không trung xuất hiện rất nhiều thú nhân, một thùng lại một thùng nước đổ xuống đường, xuống nóc nhà, trong sân, khiến cho ban đầu tầng tầng tro bụi, bay đầy trong không trung. Bất quá theo lượng nước tăng lên, tựa như một cơn mưa to, thế giới nhanh chóng rực sáng, chính là trong sân hiện lên những đường dấu vết màu đen lộn xộn

Bất qua những người kia cũng nhanh chóng múc thêm nước, tro rơm rạ theo dòng nước suối trước cửa, nhanh chóng trôi đi

Sau bữa chiều, Lôi Tấn còn đang đau đầu đêm nay mình ngủ chỗ nào? Lại thấy Minh Nhã vẻ mặt quan tâm đi tới nhìn hắn hỏi “Lôi Tấn, chỗ đó của ngươi còn đau không?”

Ánh mắt mọi người xoát xoát ngó qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.