Sau khi ăn xong, ánh mặt trời có chút nóng rực. Thản Đồ lo lắng cho cơ thểTô Sách, liền ôm cả cậu cùng ghế dựa vào phòng, đặt vào cạnh tường ởphòng khách lớn.
Dương Hàn cùng A Nhĩ Sâm như cũ được giữ lại, ANhĩ Sâm vẫn không nói gì, mà Dương Hàn thì ngồi trên ghế trông nom TôSách, thỉnh thoảng lại nói chuyện với cậu. Thản Đồ thấy Tô Sách rất tốt, liền nói vài câu rồi chạy tới nhà bếp rửa chén.
Nhìn theo bóng dáng Thản Đồ rời đi, Dương Hàn chớp mắt nói: “Này A Sách, vị nhà ngươi đối với ngươi không tồi a!”
Ánh mắt Tô Sách nhu hòa một chút, thẳng thắn nói: “Ân, Thản Đồ đối với ta tốt lắm.”
Dương Hàn thở dài: “Trước kia ta cứ nghĩ, ngươi cả ngày chỉ lo công việc,không biết sau này sẽ cưới vợ có bộ dáng thế nào, không ngờ ngươi lại cứ vậy đem mình gả đi a…”
Gả đi…
Tô Sách nhìn học trưởng căn bản chưa hiểu gì về thế giới này, trong lòng thầm thở dài thật sâu.
Cậu phải nói thế nào với học trưởng, nói anh kì thật cũng là ‘giống cái’sao? Hơn nữa một mình căn bản không có biện pháp sinh tồn trên thế giớinày…
Học trưởng không giống cậu.
Đối với Tô Sách mà nói,hết thảy Thản Đồ mang tới đều làm cậu thực thỏa mãn, bởi vì trước giờbất luận là công việc hay cuộc sống, cậu chỉ đơn thuần là sống sót màthôi. Mà hiện giờ, cậu cư nhiên có kì vọng, có thứ trân trọng.
Nhưng học trưởng là một người đàn ông tự tay xây dựng sự nghiệp của mình, vôluận vất vả cỡ nào nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339508/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.