Thản Đồ phi thường nôn nóng, y làm sao còn lo lắng tới ca ca hay không ca ca gì nữa, ôm lấy Tô Sách một đường lao về bộ lạc——
Trạng thái hình người không chạy nhanh bằng sư tử, chính là Tô Sách đang hônmê, căn bản không có khả năng trụ vững trên lưng y trong hình thái kia, y chỉ có thể cố gắng tăng tốc… mau lên, mau lên chút nữa!
Cũng may lần trước đã đi qua một lần, Thản Đồ đối với con đường này cũng quenthuộc hơn, dưới cố sức lao như điên của y, rốt cuộc vẫn lấy tốc độ không kém hơn bình thường bao nhiêu lao vào bộ lạc.
Sau khi ôm Tô Sách vào nằm trong phòng, chuyện đầu tiên chính là chạy tới nhà Tạp MạchNhĩ—— đó là nhà có khoảng cách gần đây nhất, nếu Tạp Mạch Nhĩ vẫn chưatrở về, y có thể theo con đường này trực tiếp tới nhà vu y tiếp theo.
Bất quá, y thực may mắn.
Mặc dù trời đã tối đen thật lâu, chính là đèn trong phòng Tạp Mạch Nhĩ đã thắp sáng rực.
Thản Đồ điên cuồng đập cửa, người ra mở cửa chính là Thụy Ân Tư.
Nói thật, lúc nghe thấy có người tới tìm Tạp Mạch Nhĩ, Thụy Ân Tư rất mất hứng.
Từ hôm qua hắn đã thu phục được con mồi mục tiêu, trước lúc trời tối đenđã mang Tạp Mạch Nhĩ về tới bộ lạc. Vừa lúc trong bộ lạc rất ít người,hắn định nhân khoảng thời gian này để Tạp Mạch Nhĩ giới thiệu bộ lạc với mình, hảo hảo bồi dưỡng tình cảm… Hắn cũng từng nghĩ, nếu ở bên ngoàithì nó chính là thế giới riêng của hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339502/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.