…thực nhân điêu! Đó là thực nhân điêu!
Kim sắc trong mắt Thản Đồ tăng vọt, dã tính trong cơ thể trong nháy mắttoàn bộ bộc phát, dùng tốc độ trước nay chưa từng có vọt tới trên cây,táp một phát lên con thực nhân điêu rình rậm bên phải sau lưng Tô Sách,rứt ra một khối thịt lớn cùng một nhúm lông chim.
Tô Sách kinh hãi đổ một thân mồ hôi lạnh.
Cậu hoàn toàn không cảm giác được phía sau có thứ gì đó, mặc dù có tiếnggió vang bên tai nhưng cậu chỉ nghĩ là tiếng lá cây bay theo cơn gió,thật không ngờ thế nhưng lại có thứ gì đó bay tới!
Nếu không phải Thản Đồ rất nhanh đã săn được con liệp xỉ dương kia, cậu chỉ sợ đã trởthành thức ăn vào miệng con ác điểu này… Quả nhiên cậu vẫn còn thiếu sựphòng bị cần thiết cho cuộc sống ở đây.
Tô Sách nhìn về phía một sư một điêu đang cấu xé bên kia, chỉ cảm thấy trước mắt là một mảng màu đỏ.
Cậu nghĩ tới mà sợ, cơ hồ không dám động đậy.
Đương nhiên hiện tại cậu đã biết tử vong ở sát bên cạnh là cảm giác gì, chodù bị dọa tới kinh hoảng nhưng cậu vẫn cố gắng lấy lại tinh thần, bắtđầu chú ý hoàn cảnh xung quanh.
Thản Đồ sát ý nồng đậm, y suýtchút nữa… suýt chút nữa đã vì thực nhân điểu chết tiệc này mà mất đi bầu bạn yêu thương mới tân hôn! Y hiện giờ giống như bị dã thú nhập thân,vô luận thứ gì cũng không ngăn cản được quyết tâm muốn giết chết thựcnhân điêu trước mắt!
Thực nhân điêu, bá chủ bầu trời. Đôi cánhcủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339484/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.