Giống cái… giống đực… không có nữ nhân… thú nhân… mấy từ này rốt cuộc cũngthấu suốt trong đầu Tô Sách, cũng vì thế cậu nghĩ thông suốt rất nhiềuchuyện.
Dự cảm không tốt trước kia cũng vì thế mà càng rõ ràng hơn.
Trong thế giới này có một chủng tộc riêng biệt gọi là thú nhân—— có thể sinhsản, thậm chí đã hình thành nền văn minh của riêng mình, giống đực cóthể biến thân, giống cái… không có năng lực này, nhưng lại có thể sinhđứa nhỏ. Hình người đều là bề ngoài nam tính.
Tô Sách lại nghĩ tới những hành động như chăm sóc tri kỉ sau khi gặp gỡ của Thản Đồ, chẳng lẽ… là đang theo đuổi bầu bạn sao?
Trước mặt cậu cũng dã thú chiến đấu—— biểu hiện giống đực có năng lực bảo hộgiống cái cùng đi săn, dẫn cậu trở về bộ lạc của mình—— biểu hiện tộcđàn của mình cường đại cùng có thể nuôi sống giống cái, mời cậu ở cùngmột chỗ—— biểu hiện năng lực xây dựng gia đình của mình.
Kết hợphết thảy lại, Tô Sách rốt cục hiểu ra, cậu bị một thú nhân cầu yêu, màchính cậu không hề nghi ngờ đã bị xem là giống cái, hơn nữa Tô Sách cònphát hiện, nhìn theo bề ngoài thì cậu quả thực giống hệt nhóm giống cáitrong bộ lạc.
Tuy không thể trách cứ Thản Đồ nhận nhầm, chính làhiểu lầm này không thể tiếp tục kéo dài nữa. Càng miễn bàn tới chuyệnsinh đứa nhỏ.
Tô Sách không nghĩ mình có loại năng lực này, màgiống cái thú nhân vì sao lại có thể làm được? Chẳng lẽ còn nguyên nhânnào đó mà cậu không biết sao…
Không, hiện tại không phải lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339465/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.